Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Câu hỏi  khiến Tống Kim An thoáng sững . Anh vô thức siết chặt ngón tay, đáy mắt xẹt qua tia do dự:
“Sao ? Cô   vấn đề gì ?”
Thạch Bác quan sát Tống Kim An một lúc, ánh mắt phức tạp như đang  xác nhận điều gì đó. Anh   vội trả lời ngay, chỉ im lặng vài giây,  đó giọng  trầm hẳn xuống, mang theo một tia cảnh báo rõ rệt:
“Cậu  nên đưa cô  đến đại viện. Cậu   điều  sẽ gây  ảnh hưởng lớn thế nào ?”
Tống Kim An lập tức cảm nhận  điều gì đó  . Cảm giác bất an dâng lên trong lòng, giọng  cũng theo đó mà nặng nề hơn:
“Thạch Bác ca, rốt cuộc  đang   gì?”
Thạch Bác  thẳng  mắt Tống Kim An, trong đáy mắt    chần chừ . Dường như   đang cân nhắc xem  nên tiếp tục  ,  là chờ tỉnh trưởng trở về để tự   rõ chuyện . Cuối cùng,   siết chặt nắm tay, môi mím thành một đường mỏng , chậm rãi  :
Nga
“ đang   gì? Cậu thật sự  đoán  lý do vì  tỉnh trưởng đích   thư gọi   trở về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1495.html.]
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng. Câu   chẳng khác nào một cơn gió lạnh quét qua lòng Tống Kim An, khiến    khỏi chấn động.
Đồng tử   co rút , hai bàn tay vô thức siết chặt đến mức các đốt ngón tay trắng bệch. Anh  hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng  vẫn  giấu nổi tia gấp gáp:
"Chẳng lẽ...   vì chuyện của Yến gia ?"
Lần     về, nguyên nhân chính là do cha   gửi thư triệu hồi. Trong thư, ông chỉ  ngắn gọn rằng sự việc liên quan đến Yến gia   kết luận, dặn   lập tức trở .
Từ khi Yến gia gặp chuyện, lòng    một ngày yên . So với bất kỳ ai khác,  càng lo lắng và khó chịu hơn. Anh  và Yến Thiếu Ngu lớn lên bên  từ nhỏ, tình cảm giữa họ  chỉ đơn thuần là bạn bè, mà còn  thiết như  em. Nếu Tống gia   ảnh hưởng,  giúp đỡ Yến gia là lẽ đương nhiên.
Thế nhưng... trong lòng   vẫn luôn  một cảm giác bất an, một sự hoài nghi mơ hồ  thể xua tan.
Sự sụp đổ của Yến gia... thật sự chỉ là một biến cố đơn thuần ?
Hơn nữa, từ đầu đến cuối, cha    giống như  từng  ý định can thiệp. Họ  chỉ giữ thái độ trung lập, mà dường như còn cố tình tránh xa vũng nước đục .