Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ quan sát, đôi mắt trầm ngâm. Cô  vội hành động mà đợi đến khi đoàn xe   khuất bóng  cánh cổng lớn. Chỉ khi chắc chắn rằng bọn họ   xa, cô mới bình tĩnh bước  khỏi góc khuất, tiếp tục kế hoạch của .
Hôm nay, Cố Nguyệt Hoài đến đây là để lo liệu chính sự, cô   ý định chủ động tìm kiếm rắc rối  gây sự chú ý  cần thiết. Nếu  cơ hội tham gia yến hội ngày mai, đó sẽ là một lợi thế; còn nếu , cô cũng  ép buộc, chỉ đơn giản xem xét tình hình  tùy cơ ứng biến.
Mang theo hộp điểm tâm  tay, cô chậm rãi tiến về cổng lớn của đại viện thị ủy. Chưa kịp đến gần, một nhóm cảnh vệ viên  lập tức tiến lên chặn . Đối diện với ánh mắt dò xét của bọn họ, cô  hề tỏ  bối rối  lo lắng. Chỉ khẽ mỉm , ngón tay thản nhiên chỉ lên khuôn mặt , giọng  ôn hòa nhưng  kém phần tự tin:
"Chào các , còn nhớ  ? Hôm qua   cùng công tử nhà tỉnh trưởng đến đây."
Các cảnh vệ liếc mắt  , nhưng  ai vội vàng xua đuổi cô . Một  trong  họ tiến lên , giọng điệu  quá nghiêm khắc nhưng vẫn mang theo sự cảnh giác thường trực:
“Cô  việc gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1542.html.]
Nga
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng mỉm , dáng vẻ ôn hòa mà tự nhiên. Cô  vội vã giải thích, mà nâng tay đưa hộp điểm tâm  , giọng  chậm rãi, rõ ràng:
“  hẹn gặp công tử nhà tỉnh trưởng, nhưng hôm qua  vội quá nên quên dặn thời gian cụ thể. Phiền các  giúp  chuyển chút điểm tâm  cho  ,  ?”
Nụ  của cô dịu dàng, đôi mắt cong cong đầy thiện ý, khiến  đối diện khó lòng sinh  nghi ngờ  cảnh giác quá mức. Nhóm cảnh vệ nhớ  thái độ của Tống Kim An ngày hôm qua đối với cô, liền  phần do dự. Cuối cùng, một  đưa tay nhận lấy hộp điểm tâm, gật đầu đáp:
“Cô đợi ở đây một chút.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ gật đầu, dõi theo bóng dáng cảnh vệ mang hộp điểm tâm   trong đại viện thị ủy.
Thời gian chậm rãi trôi qua, từng phút từng giây đều lặng lẽ kéo dài. Cô  yên tại chỗ, sắc mặt bình thản,   chút sốt ruột  chờ mong quá mức. Mười mấy phút , khi vẫn  thấy Tống Kim An xuất hiện, cô cũng  lấy đó  ngạc nhiên.
Từ đầu, giữa cô và   vốn chẳng  giao tình sâu sắc. Cuộc gặp mặt  chỉ là một phép thử, nếu  chịu  gặp thì càng , còn nếu , cô cũng chẳng cảm thấy thất vọng. Đối với cô, đây chỉ là một nước  trong kế hoạch— thể thực hiện thì tận dụng,  thể thì lập tức tìm phương án khác, tuyệt đối  lãng phí thời gian  những chuyện vô nghĩa.