Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đơn giản là tiệc xem mắt ,  trong những cô gái quyền quý  , tìm một cô gái  gia thế tương xứng để  vợ Tống Kim An. Mà  Tống Lâm nhắm đến , khả năng cao là cô gái  đầu   ?
Nực  thật !
Từ đầu đến cuối, cô  bao giờ  loại tâm tư đó. Tống Kim An là gì chứ? Anh    là bảo vật hiếm  đến mức cô  tranh giành  ?
Có điều nếu ngày mai , Tống Kim An thực sự xem mắt thành công , thì cũng xem như một chuyện . Dù điều đó sẽ giúp thế lực của Tống Lâm gia tăng đáng kể, nhưng đồng thời, nó cũng vô tình đẩy Điền Tĩnh  tình cảnh khổ sở.
Hẳn là cô  sẽ  thống khổ  ?
Cô  vốn là ' quan xứng ' trời định đối với Tống Kim An, nhưng giờ đây, e rằng ngay cả đối tượng của cô  cũng  ném cô  lên chín tầng mây , thậm chí còn đang chuẩn  tham gia tiệc ' tuyển phi ' nữa kìa .
Chậc !
Cô thích nhất là Điền Tĩnh thống khổ !
Đáng tiếc ! Không thể tận mắt chứng kiến !
Mà thôi , tạm thời bỏ qua cho cô   ,  hết xử lý việc  mắt  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1555.html.]
Cố Nguyệt Hoài cố tình nhắc nhở Tống Kim An     vì cô quan tâm đến    .
Mà vì cô đoán  tâm tư của Thạch Bác. Anh   thể sẽ cố ý gây khó dễ cho cô, chẳng hạn như bắt cô chờ mòn mỏi ngoài cửa suốt một, hai tiếng đồng hồ chỉ để '  oai phủ đầu '.
Cô  bận rộn ,  rảnh để cùng   chơi , phí thời gian  mấy trò vô nghĩa đó.
So với Thạch Bác, ít nhất Tống Kim An vẫn đáng tin hơn một chút.
Khóe miệng Thạch Bác khẽ giật, cảm thấy Cố Nguyệt Hoài thật sự ...  chút tinh ranh .
Nga
Tống Kim An vẫn còn đang thất thần , chỉ miễn cưỡng gật đầu  lời  của cô, biểu hiện rằng     thấy .
“Hôm nay  phiền  ,  về ,  cần tiễn.” Cố Nguyệt Hoài  xong, phất tay với Tống Kim An  nhanh chóng rời  mà   đầu  .
Bóng dáng Cố Nguyệt Hoài  khuất ở phía xa, sắc mặt Tống Kim An liền tái nhợt, ánh mắt mất  ánh sáng, quả thật chính là mặt xám như tro tàn !
Anh  im lặng liếc  Thạch Bác một cái,    một lời, cúi đầu lặng lẽ  về đại viện.
Thạch Bác khẽ lắc đầu, trong mắt lóe lên một tia khinh thường. Tên nhóc ngốc nghếch, một cô gái xuất  từ nông thôn  gì đáng để luyến tiếc?