Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dứt lời, Thạch Bác vươn tay, vỗ mạnh lên vai Tống Kim An. Lực đạo  hề nhẹ, mang theo hàm ý rõ ràng:   phép lưỡng lự,  thể  sai dù chỉ một chữ. Cục diện  định, con đường phía  chỉ  một,   còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc thuận theo.
Tống Kim An siết chặt nắm tay, các khớp ngón tay trắng bệch, còn huyệt Thái Dương thì giật liên hồi, từng đường gân xanh hằn rõ. Cảm giác như   đang  cuốn  một vòng xoáy   lối thoát, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi cũng sẽ  nhấn chìm, nghiền nát  .
Anh   nghiêng đầu, ánh mắt bất giác hướng về phía Cố Nguyệt Hoài.  đối diện với  , cô chỉ khẽ mỉm , thần thái thản nhiên, từ đầu đến cuối  hề dành cho   dù chỉ một ánh mắt dư thừa.
Cô giống như thực sự chỉ đến đây để chào hỏi, chẳng  bất kỳ ý đồ nào khác,   vô tâm, vô ý.  chính sự thờ ơ đó  khiến lòng   trầm xuống, như thể tất cả những giãy giụa, băn khoăn của   chẳng đáng để cô bận tâm lấy một chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1609.html.]
Tống Kim An khẽ  tự giễu, nỗi chua xót len lỏi trong lòng. Anh  đang mong chờ điều gì đây? Rõ ràng  Cố Nguyệt Hoài thích Yến Thiếu Ngu,  mà vẫn  ngừng giãy giụa trong đau khổ. Chẳng lẽ chỉ cần từ chối Bạch Thải Vi,   sẽ  cơ hội ? Ý nghĩ  thật nực , nhưng  khiến tim   thắt .
Anh  khẽ cụp mắt, hồi tưởng về  đầu tiên gặp Cố Nguyệt Hoài. Khi , trong lòng   dâng lên một cảm giác kỳ lạ— rung động,  hân hoan—thứ xúc cảm xa lạ đến mức khiến    chút bối rối. Thế nhưng,    hề bài xích nó, ngược , còn cảm thấy như  một sợi dây  mệnh vô hình ràng buộc cả hai, một mối duyên nợ khó lòng cắt đứt. Chính sự liên kết kỳ lạ   khiến    kìm  mà ngày càng  cô thu hút, từng ánh mắt, từng cử chỉ đều khắc sâu  lòng, từng chút một đẩy    lưới tình  lối thoát.
Thạch Bác siết c.h.ặ.t t.a.y  vai Tống Kim An, giọng  trầm xuống, từng chữ đều mang theo áp lực  thể kháng cự:
“Kim An!”
Nga
Tống Kim An nghiến chặt quai hàm , đôi mắt d.a.o động,   căng cứng. Không    cố chấp  chống đối, nhưng   thể mở miệng hùa theo lời Bạch Thải Vi. Trong lòng   như  một tảng đá nặng nề đè xuống, khiến từng câu chữ mắc nghẹn nơi cuống họng, dù  cố gắng thế nào cũng  thể thốt .