Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Riêng về mảnh đất nhân sâm, nó vẫn phát triển chậm chạp. Trong tuần qua, chỉ  vài mầm non nhú lên,  lẽ  mất thêm thời gian dài mới trưởng thành.
Điều đáng mừng nhất trong  gian Tu Di chính là sự phát triển vượt bậc của bầy gà. Từ mười mấy con ban đầu, chúng  sinh sôi thành một đàn lớn. Đôi lúc, do nhặt trứng  kịp, gà con  tự phá vỏ chui . Hiện tại, trứng gà trong kho  lên đến bảy, tám trăm quả.
Sáng sớm hôm nay, Cố Nguyệt Hoài xin nghỉ với chủ nhiệm Vương, dự định đến chợ đen một chuyến.
Cô chuẩn  sẵn một sọt hàng đầy ắp, đeo lên vai và phủ kín bằng vải. Bên trong chứa lúa mì, táo đỏ, trứng gà và cả hai con gà mái già   đánh ngất. Đây sẽ là một chuyến buôn lớn,  thể kéo dài cả ngày.
Trước khi rời nhà, cô dặn dò Cố Tích Hoài: “Anh ba, em lên trấn một chuyến. Trưa nay  tự nấu cơm  ăn nhé!”
Cố Tích Hoài gật đầu, ánh mắt dõi theo bóng lưng xa dần của Cố Nguyệt Hoài, bỗng ngẩn .
Phải chăng… Cố Nguyệt Hoài  gầy ?
Cố Nguyệt Hoài đeo chiếc sọt cao ngang hông, hăm hở  lên trấn . Tuy nhiên, vận may hôm nay   về phía cô. Trên đoạn đường bắt buộc   qua, một nhóm dân binh đang tiến hành rà soát gắt gao. Bất kỳ ai mang balo, túi xách  sọt đựng đồ đều  yêu cầu dừng  để kiểm tra,  cho phép mang  lượng lớn rau củ quả  trấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/161.html.]
Khẽ cau mày, Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng vòng qua đám đông,  tới một góc khuất  ai chú ý. Cô nhanh tay cất  bộ đồ trong sọt   gian Tu Di,  dùng vải phủ kín chiếc sọt trống rỗng, cẩn thận   con đường chính.
Khi đến trạm kiểm tra, một dân binh  thấy cô gái trẻ với chiếc sọt lớn liền cau mày, nhưng giọng  vẫn giữ vẻ mềm mỏng:
"Cõng gì đó?"
Cố Nguyệt Hoài mỉm , cố tỏ  căng thẳng:
"Thưa đồng chí,    trấn mua ít vải, vì sắp đến ngày kết hôn ."
Nga
Dân binh  sững sờ, nhưng vẫn kiểm tra sơ qua chiếc sọt. Khi thấy bên trong   trống rỗng,   liền vẫy tay cho cô qua.
Tuy nhiên, trong lòng   khỏi cảm thán: 'Cô nương xinh  cô nương đều là của  khác'.
Nếu   suy nghĩ ,  lẽ Cố Nguyệt Hoài sẽ  vui vẻ.
Nhờ uống nước giếng trong  gian và chăm chỉ rèn luyện, chỉ trong vòng một tuần, cô  giảm  gần mười ký. Từ một cô gái tám mươi ký với  hình ục ịch, giờ đây, dù vẫn thuộc nhóm  mũm mĩm, nhưng cơ thể cô  cân đối hơn, mỡ thừa tụ  đúng chỗ, khiến vẻ ngoài trở nên thu hút hơn nhiều.