Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chị dâu Thành cũng  khỏi xúc động, trong mắt ánh lên tia ươn ướt. Chị nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Nguyệt Hoài, giọng  chân thành, mang theo vài phần cảm thán:
“Em đúng là  tâm,  dịu dàng  chu đáo,  lo nghĩ cho  khác. Người đàn ông nào cưới  em, chắc chắn là tổ tiên tích đức, thắp nhang cảm tạ trời đất mới   phúc phần ! Yên tâm , hôm nay chị nhất định sẽ giúp em bắt  một con thỏ béo !”
Dứt lời, chị nhanh chóng thu dọn dụng cụ săn bắt,  dứt khoát dẫn đầu nhóm phụ nữ tiến về phía .
Mọi  đều là vợ con quân nhân, nên tuy xuất nhập doanh trại cần trình báo, nhưng vì đều là  quen thuộc, chỉ cần thông báo một tiếng liền  thể qua cổng gác, thuận lợi lên núi.
Hải đảo   những dãy núi cao hiểm trở, nhưng hai hôm    tuyết rơi, mặt đất phủ một lớp băng mỏng, khiến đường  trở nên trơn trượt. Di chuyển nhanh   chuyện dễ dàng, chỉ cần  bất cẩn là  thể  ngã. Thế nhưng, những  phụ nữ ở đây   kiểu tiểu thư khuê các yếu ớt, mà đều  quen lao động vất vả. Họ thành thạo nắm lấy những cành cây khô ven đường để giữ thăng bằng, cẩn thận dò từng bước vững vàng, từng chút một tiến sâu  trong núi.
Chị dâu Thành quả nhiên  kinh nghiệm. Chị quan sát kỹ dấu chân thỏ in  nền tuyết, kết hợp với những đống phân nhỏ rải rác,  bao lâu   tìm  một khu vực  khả năng là ổ thỏ. Động tác lưu loát,  chút chần chừ, chị lấy từng món bẫy , đặt ngay ngắn  cửa hang,  rắc lên  đó một lớp thóc mẩy, hương thơm thoang thoảng tỏa  trong  khí.
Làm xong tất cả, chị dâu Thành phủi tay, nở nụ  hài lòng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1724.html.]
“Xong ! Giờ chỉ cần chờ lũ thỏ tham ăn tự chui  bẫy. Tối nay,  đường từ bờ biển về, chúng  sẽ ghé qua kiểm tra.”
Những  khác đều gật đầu đồng tình. Dù ai cũng  việc săn bắt  may rủi, nhưng trong lòng vẫn  khỏi trông mong, hy vọng đến tối  thể mang về một con thỏ béo tròn, để bồi bổ cho  ở nhà.
Cố Nguyệt Hoài  bên cạnh, lặng lẽ quan sát, ánh mắt lướt qua vị trí đặt bẫy, trong lòng âm thầm ghi nhớ. Cô khẽ cong khóe môi, tựa như đang mỉm , nhưng đáy mắt  lóe lên một tia suy tư.
Đợi lát nữa,  lẽ cô nên tìm cơ hội   đây một chuyến  khi   tới…
Dưới ánh chiều tà nhàn nhạt, chị dâu Thành dẫn đầu nhóm phụ nữ rời khỏi khu rừng, đưa    bờ biển.
Mặt biển xanh thẳm trải dài đến tận đường chân trời, từng đợt sóng nhẹ nhàng vỗ  bờ cát, tạo thành những vệt bọt trắng xóa  nhanh chóng tan biến. Gió biển mang theo  mặn nồng nàn, phả  da thịt, khiến    khỏi hít sâu một , cảm nhận sự khoáng đạt và tươi mát của thiên nhiên.
Nga