Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Lời  của Cố Nguyệt Hoài khiến bầu  khí chùng xuống một cách đáng sợ. Một   theo phản xạ mà thu tay , né tránh ánh mắt dò xét của cô.
Lúc , ánh mắt Cố Nguyệt Hoài chợt dừng  gương mặt Hoàng Thịnh.
Sắc mặt    chút  đổi. Nếu như  đó  còn giữ  vẻ bình tĩnh, thì lúc  bàn tay giấu  tay áo  siết chặt đến mức gân xanh nổi lên. Hắn cố gắng điều chỉnh biểu cảm, nhưng ánh mắt lóe lên một tia hoảng loạn.
Thấy thế, cô  nhạt, giọng điệu mang theo một chút chế giễu:
"Hoàng Thịnh, nếu    gì khuất tất,    xắn tay áo lên cho   xem thử?"
Những lời  như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng  tim kẻ đang chột . Mọi ánh mắt lập tức dồn về phía Hoàng Thịnh.
Nga
Hắn siết chặt tay,  hừ lạnh, cố tỏ  bình tĩnh:
"Cố Nguyệt Hoài, cô đừng  ngậm m.á.u phun ! Dựa  mấy câu  của cô mà  vu oan cho  ? Cô  bằng chứng gì? Nếu   xắn tay áo thì nghĩa là   tội ? Cô tưởng  là ai mà  quyền thẩm vấn  khác?"
Hoàng Thịnh  xong liền  sang Bí thư chi bộ Vương Phúc,  mượn thế áp chế.  Vương Phúc  im lặng, ánh mắt nặng nề quan sát .
 lúc , một giọng  khác cất lên, đầy vẻ khiêu khích:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1772.html.]
" thấy Cố Nguyệt Hoài rõ ràng đang cố tình gây sự! Cô   mượn chuyện  để đổ vạ cho  khác, chẳng  vì  nâng cao danh tiếng của   ?  thấy Cố gia cũng   dạng  !"
Người lên tiếng là Lôi Đại Chùy, một kẻ  thù oán với Cố gia từ lâu.
Hắn  khoanh tay, ánh mắt khiêu khích  Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu đầy châm chọc:
"Cố Nguyệt Hoài, cô cứ     tội,  cô  dám thề  mặt   ? Nếu cô  sai thì ? Cô  chịu trách nhiệm ? Hay chỉ  tung tin đồn thất thiệt để đạt  mục đích của ?"
Câu   khiến  ít  d.a.o động.  Cố Nguyệt Hoài vẫn  nao núng. Cô lạnh nhạt đáp:
"  cần  thề, bởi vì    bộ đều là sự thật. Người g.i.ế.c Lý Nhĩ Tân chắc chắn  dấu vết  . Nếu    dám đưa tay  cho   xem,  chẳng  càng đáng ngờ hơn ?"
Cô  sang  thẳng  Hoàng Thịnh, giọng  mang theo uy lực khiến    thể xem nhẹ:
"Hoàng Thịnh, nếu   , tại   sợ?"
Cả sân im lặng đến nghẹt thở,  bộ ánh mắt của những   mặt đồng loạt hướng về phía Hoàng Thịnh.
Sắc mặt Hoàng Thịnh lúc xanh lúc trắng, bàn tay giấu trong tay áo dường như càng siết chặt hơn.