Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bạch Mân  về phía Cố Nguyệt Hoài, trong lòng bất an, giọng   chút lo lắng:
“Chuyện … chắc    ?   ?”
Nga
Cố Nguyệt Hoài khẽ lắc đầu. Theo những gì cô  từ kiếp , chỉ cần   ai mất mạng, chuyện  sẽ   coi là đại sự.
Mấy  bọn họ  từ xa quan sát Ngụy Lạc dỗ dành, trấn an đám dân chúng đang phẫn nộ. Không   qua bao lâu, cuối cùng đoàn  cũng  lượt tản , dù vẫn còn lưu luyến nhưng  còn cách nào khác.
Vạn Thanh Lam nhanh chóng bước tới. Nhìn sắc mặt căng thẳng của Ngụy Lạc, cô cũng  dám lớn tiếng hỏi, chỉ hạ giọng dò xét:
“Chủ biên, thế nào ? Bà  hứa với họ điều gì? Sao họ  chịu  về?”
Ngụy Lạc vươn tay xoa nhẹ hai bên thái dương, giọng điệu  phần mệt mỏi:
“   cùng   đến lớp học buổi tối nữa ,    gặp  của Ủy ban Cách mạng.”
Dứt lời, bà cũng  đợi Vạn Thanh Lam tiếp tục hỏi, vội vã rảo bước rời , bóng lưng thoáng vẻ gấp gáp, mang theo áp lực của một  đang gánh vác trách nhiệm lớn lao.
Hoàng Bân Bân thúc giục:
“Chúng  mau  thôi. Chủ biên   quyết định, chắc chắn bà    cách xử lý. Hơn nữa, chuyện    loại viên chức nhỏ như chúng   thể quản . CÒn chần chừ nữa sẽ muộn lớp học ban đêm đấy .”
Vạn Thanh Lam bất đắc dĩ gật đầu,  theo nhóm bạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1825.html.]
Buổi tối hôm đó, tiết học của Lý Hướng Tiền diễn  bình yên. Sau khi lớp tan, Vạn Thanh Lam nhắn vài câu với Lý Hướng Tiền  cùng Cố Nguyệt Hoài  về.
Tuy nhiên, chỉ vài câu  thôi Vạn Thanh Lam cũng  Chung Linh luôn kè kè bên cạnh Lý Hướng Tiền  bằng ánh mắt mang địch ý .
"Không  tổng biên tập giờ thế nào, liệu  huyện  đồng ý cấp lương thực  nhỉ?" Vạn Thanh Lam nhíu mày lo lắng hỏi.
Cố Nguyệt Hoài liếc  Vạn Thanh Lam, cô gái        trở thành kẻ địch giả tưởng của một cô gái khác . Cô chậm rãi lên tiếng:
"Sau  cô nên tránh xa Lý Hướng Tiền một chút."
“Hả?” Vạn Thanh Lam  kịp hiểu ý. Đến khi phản ứng   lời của Cố Nguyệt Hoài, cô  khỏi bật ,  chút bất đắc dĩ:
"Tối nay  chỉ  thêm với thầy  vài câu thôi mà. Yên tâm ,    kiểu   đối tượng  còn câu tam đáp tứ !"
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu:
"   ý đó.     đến Chung Linh. Cô …    hiền lành ."
Vạn Thanh Lam  ngốc,   liền hiểu ngay ẩn ý của Cố Nguyệt Hoài. Cô  kìm   đầu  về phía Chung Linh,  đang  cạnh Lý Hướng Tiền . Dù gương mặt cô    kiểu xinh  sắc sảo, nhưng khí chất đoan trang, cũng  cách ăn mặc ,     phong cách riêng . Đứng chung với Lý Hướng Tiền , trông cũng khá xứng đôi.
Cô nhún vai, giọng điệu lộ vẻ thờ ơ:
"Cô  hẹp hòi như thế ?" Vạn Thanh Lam nhún vai, thờ ơ đáp: "Chậc , phiền phức."