"Cô còn nhớ tin về thanh niên trí thức mà tổ  đăng hôm qua ? Tin đại bạo ngày hôm qua  ! "
”Nghe những  ngoài đó  ,  cưỡng gian nữ hộ sĩ bệnh viện huyện, cũng chính là  hại Lý thanh niên trí thức thành  tàn phế . Hoàng Thịnh !"
"Cô nghĩ xem, hai vụ án  rõ ràng chẳng liên quan gì , cuối cùng  do cùng một  gây  . Quá chấn động đúng  ?!"
Vạn Thanh Lam  đến đây cũng  giấu  nét kinh sợ trong ánh mắt, một   chỉ  bắt vì tội g.i.ế.c   thành , mà  lưng  còn gánh thêm một mạng  vô tội . 
Chờ Vạn Thanh Lam chia sẻ tin tức xong  , Cố Nguyệt Hoài bình thản ngước mắt lên, hỏi :
"Chuyện   báo cáo tổng biên tập ?"
"Cần  báo ? Tổng biên tập  cả ..."
Vạn Thanh Lam   hết câu thì một đồng nghiệp bước , dáo dác tìm kiếm:
"Biên tập Cố, tổng biên tập gọi cô."
Vạn Thanh Lam ,  theo Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt hâm mộ:
"Tổng biên tập thật sự xem trọng cô, cái gì cũng tìm đến cô. Mau  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1834.html.]
Trước khi Cố Nguyệt Hoài đến, tổ ba chỉ là một nhóm nhỏ thường xuyên  bỏ quên, chẳng bao giờ  cơ hội  những tin tức lớn.
Cô  giải thích gì thêm,  dậy  thẳng đến phòng của Ngụy Lạc.
Vừa mở cửa, Cố Nguyệt Hoài   , chủ biên tìm cô   để thương lượng việc Trương Nguyệt Nhi , mà là phiền toái tìm tới cửa .
“Tới   ! Vào , nhân tiện , đóng cửa .” 
Ngụy Lạc   ở bàn  việc mà  cạnh chiếc ghế trường kỷ gỗ,  hai  đang  , nở nụ  tiêu chuẩn , nháy mắt với Cố Nguyệt Hoài như ngầm nhắc nhở điều gì.
Là tổng biên tập của tờ 《 quần chúng nhật báo 》 , cũng là nhân vật  danh tiếng trong công xã Hoàng Oanh, Ngụy Lạc hiếm khi  nở nụ  như  với ai . Vậy mà hôm nay  tỏ  nhún nhường như thế, rõ ràng    sô pha   hạng tầm thường.
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lạnh băng khi  thấy hai gương mặt quen thuộc .
Cô cũng  cần Ngụy Lạc  giới thiệu, cô bình tĩnh bước đến bên  bà , chào hỏi :
"Chu tổ trưởng , dẫn đường Thôi. Hôm  ngày lành tháng  gì thế  ? Vậy mà   thể khiến hai vị ' quý nhân ' lâm môn, 《 quần chúng nhật báo 》 của chúng  xem  ngày  ắt sẽ bồng tất sinh huy.”
Nga
Chu Phong  xong,  lạnh:“ Bồng tất sinh huy? Hay cho câu bồng tất sinh huy!”
Thân hình ục ịch của ông    ghế khiến chiếc ghế trông thật nhỏ bé , gương mặt từng toát lên sự khôn khéo của một con buôn lão luyện cùng với vẻ đáng khinh của một tên đàn ông háo sắc , giờ đây   bằng vẻ mặt nặng nề, ánh mắt đầy căm phẫn và chán ghét khi  Cố Nguyệt Hoài.
Chậc , xem  là thực sự là tức giận  nhẹ  !