Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Huyện ủy và 《 quần chúng nhật báo 》  từ lâu   mối quan hệ hợp tác mật thiết. Dù tờ báo  tuyên bố độc lập đến , cũng  thể thoát ly khỏi sự quản lý của chính quyền.
Ở thời điểm , chính trị chính là sợi dây trói buộc  hoạt động. Không ai  thể tự do hành động mà  cân nhắc đến hậu quả. Nay  xảy  chuyện như thế , chắc chắn sẽ    xử lý,  kẻ  liên lụy.  những lời , lúc   thể  .
Trước mắt,  để Ngụy Lạc xử lý  thỏa chuyện của Hoàng Thịnh  .
Chu Phong  lên tiếng, nụ   môi Ngụy Lạc liền nhạt .
Bà khẽ thở dài, chống tay lên tay vịn của chiếc trường kỷ gỗ. Trải qua bao năm tháng, nước sơn  ghế  bong tróc, lộ  lớp gỗ bên trong thô ráp. Đôi mắt bà  thẳng  Chu Phong, giọng  nhẹ nhàng nhưng  đầy hàm ý:
“Tổ trưởng Chu  đùa .  chỉ là một chủ biên nhỏ bé, nhưng  thể   vị trí ,  đủ tư cách để bàn chuyện với tổ trưởng,   vì  may mắn, mà vì  hiểu rõ trách nhiệm của .”
Bà  nghiêng  về phía , giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa sự sắc bén:
“《Quần Chúng Nhật Báo》 cũng  lo cơm áo gạo tiền cho hàng trăm nhân viên. Báo bán  ,  kiếm  tiền, tổ trưởng Chu  thể   phát lương   ?”
Bà dừng  một chút, ánh mắt quan sát phản ứng của Chu Phong,  đó tiếp tục:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1839.html.]
“Còn về Hoàng Thịnh… Anh  g.i.ế.c  là do  sai bảo ? Hay   cưỡng h.i.ế.p phụ nữ, ép    treo cổ tự sát là do  xúi giục?  chẳng qua chỉ đưa tin sự thật,  mà Hoàng gia nổi giận,   trút xuống đầu ? Nếu chỉ vì phơi bày chân tướng mà  chịu trách nhiệm,  những kẻ gây  chuyện, chẳng lẽ  cần chịu trách nhiệm  ?”
Lời lẽ của bà  hề lớn tiếng, nhưng từng chữ đều như một nhát búa nện thẳng  lòng .
Đây  chỉ đơn giản là chuyện của Hoàng Thịnh, mà còn là nguyên tắc  báo.
Bà khoanh tay dựa lưng  ghế, giọng bình thản nhưng cứng rắn:
Nga
“Chuyện  đến nước ,  vãn hồi danh dự cho Hoàng Thịnh là điều  thể. Nếu tổ trưởng Chu thực sự  giúp  , e là  tìm cách khác thôi.”
Ban đầu, Ngụy Lạc còn định giữ thái độ ôn hòa, cố gắng   lành để giải quyết êm xuôi chuyện .   ngờ Chu Phong  ép  quá đáng, ngang nhiên  bà trở thành kẻ chịu tội .
Nếu  đó bà còn  nhượng bộ để giữ hòa khí, thì đến lúc , dù bà  nhún nhường cũng vô ích.
Chuyện ,  thể cứu vãn  nữa.
Bà hiểu  rõ—trong thời đại , dư luận chính là một con d.a.o hai lưỡi. Một khi chuyện  lan truyền  ngoài,  thu hồi  cũng  còn kịp nữa.