Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lâm Cẩm Thư  khỏi khựng  một chút, nhưng cũng nhanh chóng lấy  phong thái. Bà  liếc sang Ngụy Lạc,   chính là kẻ thông minh,   đôi co với Chu Phong, chỉ nhàn nhạt , đưa tay mở rộng cửa:
“Lâm đồng chí cứ  , Tiểu Cố cũng đang ở bên trong.”
Nghe , đôi mắt Lâm Cẩm Thư khẽ sáng lên: "Bé cũng ở đây ?"
Bà  bước  văn phòng, ánh mắt dừng    hình trầm  của Cố Nguyệt Hoài. Trong lòng bà  lúc   vui   buồn. Vui vì cuối cùng cũng  thể gặp  con gái.  nỗi buồn  len lỏi khi  thấy dáng vẻ lãnh đạm, xa cách của cô . Rõ ràng là   gặp mặt  ruột của , dù chỉ là một chút.
“Bé .” Lâm Cẩm Thư khựng  một chút,  đó chậm rãi tiến tới,  xuống bên cạnh Cố Nguyệt Hoài, giọng  nhẹ nhàng, mang theo chút thận trọng: “Hôm nay là một ngày vui, cả nhà    với , cùng ăn bữa cơm, trò chuyện một chút,   ?”
Bà  khéo léo lựa lời, cẩn thận từng chút một, như sợ  con gái giận.  dù , vẫn  thể tránh khỏi ánh mắt lạnh nhạt của Cố Nguyệt Hoài.
Cô khẽ nhíu mày,  đáp ngay mà trầm mặc một lúc lâu. Sau đó, đôi mắt thâm trầm ngước lên  Lâm Cẩm Thư, giọng  xa cách, hờ hững: “Cha,  cả,  ba , chị dâu đều sẽ . Thiếu  một  cũng chẳng  cả. Làm bà mất công đến đây một chuyến  .”
Lâm Cẩm Thư khẽ siết chặt chiếc túi trong tay, hàng mày nhíu chặt, giọng  mang theo vài phần khẩn thiết:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1845.html.]
Nga
“Bé, con  thể bình tĩnh mà  chuyện với  ? Chuyện   là   đúng,  dạy dỗ em con cẩn thận. Trưa nay nó cũng sẽ đến,   bảo nó  chủ động xin  con.”
Cố Nguyệt Hoài   thì  sững , đáy mắt hiện lên một tia chế giễu.
Tần Hoa Hảo và Tần Nguyệt Viên từ nhỏ   bà nội chiều chuộng mà hư hỏng. Đời  là như thế, đời  cũng chẳng khác gì. Cô xưa nay  từng xem hai  là em ,  càng   ý định dưa thừa cảm xúc vì  xa lạ .
Cho nên ... xin ?
Không cần thiết !
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy khó hiểu là vì  kiếp  Lâm Cẩm Thư  cứ quấn quýt lấy cô như . Đến mức dù   ép tiểu nữ nhi cúi đầu nhận sai, bà cũng  vãn hồi mối quan hệ  con . Chẳng lẽ bản  cô,   đúng hơn là khuôn mặt , thực sự đáng giá đến thế ?
Chu Phong  quan tâm đến suy nghĩ của hai  con, cũng chẳng buồn đoán xem giữa họ đang giằng co điều gì. Hắn sải bước  tới, liếc  Lâm Cẩm Thư,   chút do dự mà  thẳng:
“Lâm đồng chí ,   chuyện  bàn bạc với chị, liên quan đến Cố Nguyệt Hoài.”