Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bầu  khí  bàn cơm căng thẳng đến mức chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng  thể bùng lên thành một trận cãi vã lớn.
Lâm Cẩm Thư  thể  lên tiếng xoa dịu tình hình. Bà đặt đũa xuống, mỉm   về phía Quản Nhị Binh, giọng điệu ôn hòa nhưng  mất  vẻ nghiêm túc:
“Chủ nhiệm Quản, trẻ con còn nhỏ, lỡ lời là chuyện khó tránh, mong  đừng chấp nhặt. Dù gì chúng  cũng là thông gia, hôm nay  chung bàn là để bàn chuyện hôn sự giữa Duệ Hoài và Tiểu Đồng,   thể biến thành gây thù chuốc oán  chứ?”
Lời  mềm mỏng, nhưng ẩn chứa uy nghiêm, rõ ràng là   để một câu  của Cố Tích Hoài  ảnh hưởng đến đại cục.
Nói đoạn, bà  sang  Cố Tích Hoài, ánh mắt nghiêm khắc hơn vài phần:
“Tích Hoài, mau xin  chú Quản ! Đây là trường hợp gì,  con   thể  năng hồ đồ như ?”
Bà    để một câu  vô tình của Cố Tích Hoài  ảnh hưởng đến cục diện.
Bữa cơm , dù thế nào cũng  êm  mà kết thúc.
Anh  nhạt, đặt đũa xuống, thản nhiên :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/1859.html.]
“  , chúng   thể bớt giả dối một chút ? Nếu      thì để    cho!”
Nga
Giọng điệu của   hề  ý châm chọc, nhưng từng chữ  như một lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m thẳng  điểm yếu của nhà họ Quản.
“Tối hôm , chính mắt em gái  thấy Quản Đồng chỉ  mặt  hai  mà mắng chửi, lời lẽ chua ngoa, đanh đá, một rổ  một rổ. Ông bà  vẫn  câu: 'Cưới vợ  cưới vợ hiền', một  phụ nữ như cô , rốt cuộc là ... cưới về để cung phụng  là rước tổ tông về để thờ?”
Anh khoanh tay  ngực, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua từng  một, giọng  trầm  nhưng ẩn chứa sự quyết liệt:
“Tần gia các   thể  quan tâm cuộc sống   của  hai , nhưng Cố gia chúng   thể  ngơ  chuyện . Nếu hôm nay   chung bàn,  thì cứ  cho rõ ràng, tránh   dây dưa  dứt, vô cớ rước thêm phiền phức!”
Lời  dứt,  khí  bàn cơm lập tức rơi  tĩnh lặng.
Ai cũng  ngờ Cố Tích Hoài   ấn kịch bản  bài đến mức  . Đây là những lời   thể   bàn tiệc kết   ?
Nghe xong câu  , Cố Nguyệt Hoài suýt nữa bật  thành tiếng.
Cố Nguyệt Hoài  bên cạnh, thoáng ngạc nhiên liếc   ba của .
Từ  đến nay, Cố Tích Hoài là  trầm ,  việc luôn suy xét cẩn thận,  bao giờ hành động lỗ mãng.      vì ở cạnh cô quá lâu  , mà giờ đây  cũng trở nên sắc sảo và dứt khoát hơn  nhiều.