Tống Kim An trầm mặc một thoáng,  cất giọng chậm rãi, từng lời từng chữ như chìm   khí đặc quánh trong xe:
“Quan hệ giữa Thái Lan và Thái Phượng Bình… từ lâu   trong sạch.”
Ánh mắt   sắc như dao, rọi qua kính chắn gió, lạnh lùng  vướng chút cảm xúc dư thừa.
“Không   vợ con rể bình thường. Trước khi trở thành ‘rể quý’ của Lưu ly xưởng,    quan hệ riêng tư với chính Thái Phượng Bình. Mối quan hệ đó mập mờ, dây dưa,   danh phận chính thức , nhưng ai tinh mắt từng chạm mặt hai  bọn họ ở cạnh  thì đều ngầm hiểu  —giữa họ tuyệt  đơn giản là xã giao thường tình, mà một khi tin tức  lan truyền  ngoài , sẽ ảnh hưởng  lớn đến danh tiếng của Lưu ly xưởng , và tất nhiên , vị trí xưởng trưởng của Thái Phượng Bình cũng sẽ  đổi chủ. ”
Tống Kim An dừng  chốc lát,  thấp giọng  tiếp, giọng điệu như d.a.o lật từng lớp bùn lầy sâu  bề mặt phồn hoa giả tạo:
“Sau đó,   là vì  giữ thể diện,  vì lo ngại dư luận, Thái Phượng Bình liền gả con gái cho Thái Lan, một tay sắp đặt hôn sự, đổi trắng  đen, hợp thức hóa một mối quan hệ vốn  mục nát từ gốc rễ. Cũng từ đó, đường công danh của  như diều gặp gió, từ một kẻ vô nghề vô học,  lý lịch rõ ràng,  thể trắng trợn chen chân  bộ máy nhà máy quốc doanh ,  nâng đỡ thành tổ trưởng tổ vật tư, vị trí cần lý lịch trong sạch, phẩm chất kiên định, ngày ngày  ở văn phòng, tay  nhúng đất, miệng  động bụi,   thể hất mặt lên mặt chỉ đạo  khác  việc.”
Tống Kim An  lạnh một tiếng, trong giọng  mang theo khinh miệt: “Hắn   bên ngoài bóng bẩy, bên trong mục ruỗng, dáng vẻ chăm chút tỉ mỉ , sâu trong cốt tủy là kẻ kiêu ngạo tự phụ, xem trời bằng vung. Mặc  tây trang giày da cũng   đổi  thói hư tật   ăn sâu  cốt tuỷ . Hắn  chẳng  lấy một điểm thực tài, ngoài khuôn mặt trắng trẻo, cặp mắt   , bề ngoài  qua  khác gì loại tiểu bạch kiểm đang  ưa chuộng chốn phồn hoa, lời lẽ hoa mỹ  một cái sọt ,  chuyện ngọt như rót mật , là loại  hợp khẩu vị của mấy phu nhân nhà giàu,  chút thực quyền ,  xem là ‘ mắt  ’ , nhờ thế mà mấy năm nay vẫn luôn  bao bọc nâng đỡ,  thể xứng với một câu 'thịnh sủng  suy'.”
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2018.html.]
Tống Kim An   kẻ lắm lời, nhưng thấy cô  vẻ kinh ngạc,  nhịn   thêm, một tiếng hừ lạnh bật  , giọng  mang theo sự khinh miệt khó che giấu:
“Chỉ dựa  bộ mặt  và vài câu đường mật rẻ tiền, mà   đến ngày hôm nay. Đáng tiếc, thể chế công nông đang gắng sức đổi mới, nhưng trong xưởng   một đám  chỉ lo tư lợi,  xổm lên nguyên tắc.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhíu mày, lời  thốt   chút che giấu sự kinh ngạc:
“Ý  là… Thái Lan  là nam hầu nhị nữ ? Thậm chí ... nhị nữ  ... còn là hai  con ??"
Câu hỏi  quá lớn tiếng, nhưng vang lên giữa  gian im ắng như nhát búa đập mạnh  bức tường đạo lý. Hình Kiện vốn  im phía  cũng  phắt đầu , vẻ mặt khó tin    Tống Kim An , như  thể tin nổi  những gì    thấy , cần Tống Kim An xác nhận .
Trong lòng Hình Kiện lúc  là tràn đầy khiếp hãi và chán ghét.
Chuyện  ... ngay cả bản   cũng là  đầu tiên  thấy . Nếu thật sự là như  ... thì cũng quá ghê tởm  .
Không ngờ a  ngờ a , xưởng trưởng Lưu ly xưởng ,  bề ngoài thì hào nhoáng , bên trong  hỗn loạn dơ bẩn đến mức nhắc tới  cảm thấy buồn nôn.