Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hạ Hồng Chương  chấn thương nặng ở vùng n.g.ự.c và bụng, xương sườn gãy  tổn thương phần mềm, thậm chí suýt nữa đ.â.m  phổi. Dù  qua cơn nguy hiểm,   vẫn buộc   viện để theo dõi ít nhất một tuần. Trong suốt quãng thời gian đó,  phụ trách theo dõi và kiểm tra định kỳ  ai khác ngoài Cố Nguyệt Hoài.
Sáng hôm   ca mổ, cô cầm theo bệnh án bước tới hành lang khu phòng bệnh . Vừa mới đến gần cửa phòng Hạ Hồng Chương, cô   thấy bên trong truyền  tiếng quát tháo đanh thép, mang theo nộ khí  thể che giấu:
"Phế vật phế vật đều là phế vật ! Một  cũng  tìm  ?!  bỏ tiền  nuôi các  còn  tác dụng gì ?!"
Giọng  của   tuy còn khàn khàn do mất m.á.u và đau đớn  ca mổ, nhưng cơn giận dữ như  thiêu đốt hết  khí trong căn phòng nhỏ. Mỗi câu  đều nặng như búa bổ, thể hiện sự mất kiên nhẫn và thất vọng đến cực điểm.
Cố Nguyệt Hoài khựng , tay vẫn nắm lấy tay nắm cửa, nhưng  vội đẩy . Sắc mặt cô trầm xuống.
Trong căn phòng yên tĩnh của khu điều trị hậu phẫu, ngay  tiếng quát tháo ban nãy, một giọng nam khác vang lên, mang theo sự áy náy và bất lực rõ rệt:
"Hạ bí thư, khu vực đó sát biên giới với M quốc, tình hình gần đây cực kỳ căng thẳng. Lực lượng của chúng   thể tiếp cận , thực sự   cách nào xác định  vị trí hiện giờ của Tiểu Hạ đồng chí …"
Ngữ điệu của   đầy lúng túng, như đang cố gắng cân bằng giữa sự thật khắc nghiệt và cơn giận dữ của cấp .  cơn giận của Hạ Hồng Chương  dễ nguôi ngoai như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2062.html.]
Hạ Hồng Chương  quát lên :
“Không ? Biên giới thì  thể rộng đến mức nào ?! Các     việc thì còn giữ chức vụ trong  để  gì?”
Nga
Câu   mang theo sự chèn ép và thất vọng đến cùng cực, giống như một quả b.o.m đè nén  lâu cuối cùng cũng phát nổ.
Nghe giọng  cũng  thể nhận     đang cực kỳ kiềm chế cảm xúc của bản  ,  để cảm xúc bạo nộ dẫn đến mất lý trí.
  khác trong phòng ,  lẽ  quen với tính khí của cấp  , vẫn giữ thái độ mềm mỏng, hạ giọng  : “Hạ bí thư, gần đây quan hệ giữa Z quốc và M quốc đang trong thời điểm  nhạy cảm. Ở tiền tuyến, chiến sự diễn  liên tục, lực lượng của   thể hành động công khai. Tiểu Hạ đồng chí ở đơn vị  168, chỉ trong vài tháng  lập  nhiều chiến công nổi bật. Chính vì thế,    trở thành mục tiêu đặc biệt của phía M quốc. Không chỉ chúng , ngay cả quân đội của họ cũng đang ráo riết truy lùng trong khu vực núi rừng. Nếu chúng  manh động, e rằng hậu quả sẽ vượt ngoài kiểm soát.”
Lời giải thích   hợp lý,  cho thấy sự bất lực của 'những   phái  tìm ' — nhưng  càng khiến Hạ Hồng Chương như nổi điên. Anh  gầm lên, cảm xúc  mất khống chế , phẫn nộ bùng nổ , trực tiếp mở miệng phun lời thô tục :
"Đánh rắm ! Ngụy biện! Trực tiếp tiêu diệt chúng nó     ! Không  chỉ là một đám quỷ ngoại quốc thôi  ? Có cái gì đáng sợ ?!"
Người   cố kiên nhẫn, tiếp tục dùng lý lẽ , hiện thực nhằm kéo về lý trí của cấp  nhấn mạnh :
"Hạ bí thư, hiện giờ   lúc để hành động theo cảm tính. Nếu chúng …"