Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe đến đây, mắt Cố Nguyệt Hoài thoáng loé lên. Thư cô gửi đến quân khu 8 , thậm chí chỉ đích danh  nhận là Từ Xuyên Cốc đều như đá chìm đáy biển,   chút hồi âm nào, nguyên nhân   vì chậm trễ hành chính  sơ suất liên lạc, mà bởi vì... bầu  khí chiến tranh    phong tỏa đường dây thông tin, khiến  kết nối từ tuyến  đều  gián đoạn hoặc bỏ ngỏ.
Cô lấy  tinh thần, tiếp tục lắng  Mạnh Hổ kể tiếp.
Thời điểm , tình hình chiến sự ở tiền tuyến  vượt khỏi phạm vi kiểm soát thông thường. M quốc  tuyên chiến công khai, nhưng liên tiếp triển khai các cuộc tập kích quy mô nhỏ dọc biên giới phía Tây, lấy cớ là “truy quét phản động”, “bảo vệ vùng dân tộc” để hợp thức hóa hành vi quân sự khiêu khích.
Chiến lược mà phía M quốc áp dụng cực kỳ thâm hiểm:  tiến đánh trực diện, mà chọn cách “lùi một, tiến hai” – ban ngày rút lui, ban đêm quấy phá, liên tục thăm dò thực lực, tạo cảm giác bấp bênh và khiến Z quốc luôn trong thế  động chiến lược. Mục tiêu của chúng  rõ ràng: kéo giãn tuyến phòng thủ, buộc Z quốc phân tán binh lực, từ đó từng bước xói mòn ý chí chiến đấu của các đơn vị đóng quân.
Tuy thiệt hại về sinh lực  đến mức nặng nề, nhưng về chiến lược, đó là một cuộc bào mòn tinh vi. Binh lực hiện hữu của Z quốc  kéo căng,  còn khả năng xoay chuyển nhanh chóng ở các điểm nóng. Trong tình hình cấp bách, Bộ Tư lệnh tiền phương buộc  huy động một đơn vị tân binh – lực lượng   thành giai đoạn huấn luyện tăng cường – đưa thẳng  tuyến đầu để  nhiệm vụ chốt giữ và đánh trả.
Tuy gọi là “tân binh”, nhưng thực chất, những chiến sĩ    đào tạo theo giáo trình sát với thực chiến: từ kỹ năng xạ kích ban ngày – ban đêm, vận động chiến thuật địa hình rừng núi, đến xử lý tình huống khi  tập kích hoặc rơi  tình trạng bao vây – tất cả đều  trải qua các vòng kiểm tra gắt gao về thể lực, ý chí và kỹ năng sinh tồn. Bọn họ tuy   kinh nghiệm chiến trường thực tế, nhưng tuyệt đối   những  thiếu năng lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2093.html.]
Tuy nhiên, bất kể huấn luyện kỹ lưỡng đến ,  đầu  trận vẫn là một thử thách mang tính sinh tử. Một đơn vị non trẻ  tồn tại giữa lằn ranh sinh tử, điều kiện tiên quyết là   một  chỉ huy vững vàng –   đủ lý trí để  quyết định giữa làn mưa đạn,  đủ dũng khí để  mũi chịu sào, và đủ năng lực tạo thành chỗ dựa tinh thần cho  đơn vị.
Người đó – chính là Yến Thiếu Ngu.
Nga
Xuất  từ trường quân sự hạng nhất,  thành tích vượt trội trong  bài kiểm tra chiến đấu, Yến Thiếu Ngu từ sớm   mệnh danh là “tân binh vương”.  biệt danh   chỉ đơn thuần là lời tung hô – mà là sự ghi nhận rõ ràng từ chính các đồng đội từng sát cánh cùng  trong những trận đánh đầu tiên đẫm khói lửa và máu.
Trong các cuộc chạm trán ban đầu, Yến Thiếu Ngu thể hiện tố chất chỉ huy thiên bẩm: phản ứng nhanh, đánh giá tình huống chuẩn xác, luôn giữ bình tĩnh kể cả khi đơn vị  áp sát từ ba hướng. Anh  chọn cách rút lui mù quáng, cũng  liều lĩnh lao lên như một kẻ   sợ c.h.ế.t –   đó,  tổ chức đánh tạt sườn, tận dụng địa hình khe núi để phản công, cứu  đội thoát khỏi vòng vây trong gang tấc.
Dưới áp lực hỏa lực dữ dội, Yến Thiếu Ngu  những giữ  đội hình mà còn thành công cầm chân đối phương, tạo thời gian cho đơn vị chủ lực phía  cơ động chi viện. Nhờ đó, thương vong  giảm đến mức thấp nhất – một điều hiếm thấy trong  đầu xuất kích của một đơn vị mới thành lập.
Chính những chiến công ban đầu   giúp  nhanh chóng  ghi nhận công trạng. Không đầy ba tháng kể từ ngày đặt chân  mặt trận, Yến Thiếu Ngu   phong hàm thượng sĩ – một điều hiếm  trong tiền lệ quân đội.