Mạnh Hổ  yên tại chỗ, ánh mắt thoáng nét nôn nóng,  theo bóng lưng hai  . Anh  hạ giọng,  sang Hạ Lam Chương, giọng lo lắng:
“Cố thủ trưởng xưa nay nghiêm khắc,  là  nguyên tắc, nếu thấy Cố quân y là phụ nữ mà xuất hiện ở tiền tuyến, liệu  vì định kiến mà sinh nghi,  cố tình gây khó? Nếu  nhờ cô  liều  xông pha, kịp thời cứu viện, e rằng  bộ đơn vị 168 hôm nay  trở thành danh sách tử sĩ,  còn ai  đây  chuyện, vui mừng chờ ghi nhận quân công. Hay là…   theo một đoạn,  vài lời  cầu nối, tránh để thủ trưởng trách oan,  sinh hiểu lầm  lòng  nguội lạnh mà bỏ .”
Vừa dứt lời, Mạnh Hổ lập tức nhấc chân định , nhưng Hạ Lam Chương  nhanh tay giữ lấy cánh tay  , ánh mắt nghiêm nghị:
“Thủ trưởng  bảo   cùng. Hơn nữa, dọc đường tới đây, hẳn là    Cố quân y   ít lời   ? Giờ  chạy theo,  chắc  ích, còn dễ phản tác dụng –  hiểu nhầm là loạn quy trình quân kỷ.”
Nghe , Mạnh Hổ  khựng . Anh  cúi đầu suy nghĩ giây lát,  chậm rãi gật đầu, thở  một  dài, ánh mắt bớt phần căng thẳng:
“Cậu   lý.”
Hạ Lam Chương cũng khẽ gật đầu, tầm mắt vẫn  về hướng Cố Vĩ  rời , giọng trầm tĩnh:
“Chúng  cứ ở đây đợi. Cố thủ trưởng tuy tính tình nghiêm khắc, nhưng là   lý lẽ. Cố quân y   là công thần thật sự, nhờ  cô  ,  chỉ cả đơn vị mới  thể sống sót , còn cùng  tìm  pháo đài quân sự ngầm của M quốc , việc nào mà   việc quan trọng. Dựa  tác phong của Cố thủ trưởng, ông  sẽ   khó cô  .”
Nghe , vẻ mặt Mạnh Hổ rốt cuộc cũng dịu . Anh  siết chặt nắm tay, gật đầu dứt khoát:
“Hiểu. Không thể nóng vội, càng  thể  trái kỷ luật – quân  quân kỷ, đó mới là nền tảng giữ  lòng quân.   ?”
Nói xong, Mạnh Hổ im lặng  về chỗ cũ, cùng các chiến sĩ đợi lệnh và chờ tin.
Bên , Cố Vĩ dẫn theo Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài, sải bước  phòng chỉ huy tạm thời – vốn là trung tâm tác chiến của M quốc, nay   Z quốc nắm quyền kiểm soát  .
Vừa đặt chân  phòng, Cố Vĩ  chau mày. Ông đảo mắt một vòng quanh gian phòng kiên cố, ánh mắt như lưỡi d.a.o quét ngang dọc khắp nơi, cuối cùng hừ lạnh một tiếng:
“Bọn M quốc đúng là phô trương. Cứ  thiết , hệ thống thông tin,  đến phòng điều phối tác chiến... Toàn hàng công nghệ đời mới.  là vì "mục tiêu" cao cả mà  tiếc chút nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2153.html.]
Ông hừ lạnh một tiếng,   đầu  – ánh mắt dừng  tay hai  trẻ đang nắm chặt lấy , chợt tức giận :
"Ở  mặt trưởng bối còn lôi lôi kéo kéo ,  thể thống gì !"
Yến Thiếu Ngu  đáp lời, cũng  buông tay Cố Nguyệt Hoài , :“Cố thủ trưởng  gì cần hỏi cứ hỏi."
Cố Vĩ trừng mắt  Yến Thiếu Ngu , hừ lạnh trong mũi, nhưng rốt cuộc cũng chẳng  thêm. Ông quá rõ thằng nhóc  : tính khí bướng bỉnh, gan lì, càng cứng rắn càng chẳng ăn thua. Đấu lý với nó chẳng khác gì tát nước bằng rổ.
Ánh mắt ông chuyển sang Cố Nguyệt Hoài.
Nga
Cô gái trẻ đối diện với khí thế của ông  hề tỏ  sợ hãi , rụt rè, thậm chí còn đang  . 
Không tệ !
Sau khi đánh giá sơ bộ một lượt , ông  hề  khó xử cô mà chỉ hỏi một vấn đề tưởng chừng  liên quan:“Cố quân y,    thương tích của Từ thủ trưởng do cô xử lý tại hiện trường?”
Cố Nguyệt Hoài vẫn giữ vẻ trầm , nhẹ nhàng đáp:
“Vâng.”
Cố Vĩ  gật đầu. Ánh mắt ông lặng  trong giây lát,  cùng dừng  thật lâu  gương mặt Cố Nguyệt Hoài. Giọng ông trầm và rõ,   mang theo sự công nhận hiếm thấy:
“Lần , đơn vị 168  chỉ giữ  đội hình trong thế tấn công áp đảo của địch, mà còn nắm  đầu mối then chốt về pháo đài quân sự ngầm – thành công , công đầu  thể  kể tới cô.  sẽ báo cáo đầy đủ tình hình lên cấp . Một cô gái trẻ, nhưng tâm lý vững vàng, phản ứng kịp thời, tác phong đúng điều lệnh, năng lực chuyên môn rõ ràng – là một hạt giống .”
Yến Thiếu Ngu  cạnh  sửng sốt, chân mày khẽ nhíu, ánh mắt  giấu  sự bất ngờ.
Cố Vĩ vốn nổi tiếng là  nghiêm khắc đến mức khó gần, đối với  khác thường thường là lạnh nhạt, một bộ mặt lúc nào cũng như chuẩn  mắng  đến nơi,  khi nào sẽ đối với một  "hiền từ" như  ?