Cố Đình Hoài siết chặt tay, lời dạy dỗ  chuẩn  bật khỏi miệng thì  ngắt ngang.
Hình Kiện đang ở một bên phụ trách điều phối vận chuyển lương thực vội vã chạy tới, sắc mặt nghiêm trọng, giọng  hạ thấp nhưng đầy cấp bách, thì thầm  tai :
“  , chuyện gia đình các   thể để về nhà  tiếp ? Giờ cái gì quan trọng hơn? Lương thực "phố Lương" sắp  đủ cung ứng  ! Cứ tiếp tục thế  , thanh danh phố Lương thật sự sẽ  ảnh hưởng!”
Nói đến đây, ánh mắt Hình Kiện  giấu nổi lo lắng. Anh  dừng một nhịp,   tiếp, giọng càng thêm kiên định:
"Cố ca,  cùng  em đưa lương về ,  cùng Cố tỷ  chuyện xảy  gần đây. "
Nói xong cũng chẳng chờ ai phản ứng, Hình Kiện lập tức giơ tay  hiệu cho đội vận chuyển. Những thanh niên lực lưỡng đang  chờ từ nãy lập tức vác bao lên vai,  nọ nối   rồng rắn rời khỏi nhà kho.
Đợi    khuất, Cố Đình Hoài mới thở  một  dài, xoay  :
“Em   báo ? Từ  khi nạn châu chấu bùng phát, cả phố Lương như rơi  vòng xoáy hỗn loạn. Dân chúng nườm nượp kéo tới, nhà nhà thi  tích trữ, chẳng ai dám lơ là. Nếu  nhờ giới hạn lượng mua, e là đến lúc em về thì chỉ còn  kho trống. Gần đây, chỉ tiêu mua lương thực cũng  siết chặt từng ngày.”
Nga
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, giọng trầm thấp mà sắc lạnh:
“Còn Tống Kim An? Bên phía    động tĩnh gì bất thường ?”
Tống Kim An hiện là đối tác chủ lực của “phố Lương” – mối quan hệ chặt chẽ   chỉ giúp mở rộng tuyến tiêu thụ mà còn là mối ràng buộc quyền lợi giữa hai bên. Nếu phố Lương  bất kỳ d.a.o động nào, Tống Kim An tuyệt đối  thể   ảnh hưởng. Tuy nhiên, điều Cố Nguyệt Hoài thực sự cảnh giác,   là Tống Kim An… mà là Điền Tĩnh.
Đây mới là nguyên nhân cốt lõi cô  Cố Đình Hoài đến đây.
Cô cần xác định tất cả những biến chuyển  khả năng xảy  xung quanh Tống Kim An – mà đối tượng trọng điểm cần đề phòng, chính là Điền Tĩnh. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2176.html.]
Điền Tĩnh  chỉ giỏi tính toán mà còn  giỏi chọn thời điểm, giỏi nắm bắt xu hướng, và quan trọng nhất là cô    tương lai.
Cô hiểu rõ Điền Tĩnh, cô  là kẻ  bao giờ chịu bỏ lỡ một cơ hội đổi đời, bất kể  trả giá bằng cái gì. Trong mắt cô , danh vọng và tương lai mới là thứ đáng để đánh cược. Mà trong  cảnh hiện tại, Tống Kim An chẳng khác nào một “phiếu cơm dài hạn” –  định,  thực lực,  đang  đà thăng tiến. Hơn nữa, trong phạm vi mà cô   thể với tới, Tống Kim An rõ ràng là sự lựa chọn sáng giá nhất. Một  như  Điền Tĩnh   thể dễ dàng buông tha.
Tuy nhiên, đời   khác. Điền Tĩnh hiện tại  Nhậm Thiên Tường quấn lấy  rời, nhiều   bại danh liệt, hình tượng vốn  tô vẽ kỹ lưỡng cũng  nứt nẻ. Huống chi, chính Tống Kim An cũng từng tận mắt chứng kiến cô  trong lúc túng quẫn nhất, nhếch nhác nhất. Trong  cảnh đó, quan hệ giữa họ liệu  thể lặp  quỹ đạo kiếp  – trở thành cặp đôi  tung hô như “thần tiên quyến lữ” ở thủ đô nữa  ?
Yến Thiếu Ngu nghiêng đầu liếc  cô, ánh mắt trầm lắng lướt qua nét mặt lãnh đạm của cô. Tay  khẽ siết, bao lấy những ngón tay  lạnh cóng của cô. 
Cố Đình Hoài  thấy hành động nhỏ đó, nhưng cũng   cái gì, chỉ coi như  thấy. Anh đương nhiên  Cố Nguyệt Hoài đang hỏi điều gì,  khẽ lắc đầu, đáp:
“Tống Kim An dạo  đang bận rộn triển khai cải tổ một  chính sách ở địa phương. Theo quan sát, trọng tâm công việc của   hiện tại chủ yếu nghiêng về khâu củng cố hạ tầng và nâng cao hiệu quả quản lý. Trước mắt,  phát hiện  động thái gì bất thường.”
Nghe , hàng mi Cố Nguyệt Hoài khẽ rung, thần sắc vốn căng cứng cũng chậm rãi dịu xuống. Cô gật đầu, giọng  mang theo vẻ cân nhắc :
“Lần   lượng lương thực đưa đến cũng đủ để duy trì trong một thời gian tương đối dài. Em với Thiếu Ngu cần về nhà một chuyến,  cả cũng  cùng .Lần  trở về, em và   sẽ tổ chức hôn lễ, còn cả hôn lễ của  và chị dâu nữa. Đây là chuyện nên  từ lâu .”
Lời  dứt,  khí vốn căng thẳng bỗng chốc trở nên nhẹ nhõm hơn hẳn.
Cố Đình Hoài nhớ tới hai   mắt  nộp báo cáo kết hôn, ngay cả ảnh kết hôn đều  chụp , trong lòng cũng  còn lý do gì để chỉ trích. Đổi vị trí mà nghĩ, nếu là Bạch Mân gặp nguy hiểm,  chắc chắn cũng sẽ bất chấp tất cả để tìm đến cô.
Có những thứ tình cảm – một khi  đặt sâu, thì lý trí cũng  nhường bước.
Nghĩ tới đây,  ngổn ngang trong lòng  cũng dần lắng xuống. Anh  Yến Thiếu Ngu, chậm rãi mở lời, từng chữ đều là lời tâm huyết từ tận đáy lòng một   trai:
“Thiếu Ngu,   nhất định  đối xử  với bé. Bé vì  mà trả giá  nhiều, ngay cả công việc   đều ao ước cũng  thể  chút do dự để  đến bên cạnh , lúc  đây càng là  để ý đến nguy hiểm tính mạng. Từ nhỏ tới lớn,   từng thấy nó chấp nhất điều gì đến như . Cậu tuyệt đối   phụ lòng nó.”