Cố Nguyệt Hoài  khẽ, thuận theo mà :
“Chú Từ  , cháu cũng cảm thấy  lý. Vậy phiền chú sắp xếp giúp cháu.”
Nguyệt Hoài cùng Từ Xuyên Cốc  chuyện, kẻ tung  hứng, ăn ý thật sư,ngược  so Yến Thiếu Ngu, cái  sắt thép thẳng nam, càng giống con cháu trong nhà.
Yến Thiếu Ngu  Cố Nguyệt Hoài, quân y chuyên trách hải huấn, trách nhiệm  nặng nề.
Từ Xuyên Cốc trầm tư một lát, : “Được , việc  để chú suy nghĩ.”
Nói xong chuyện hải huấn, kế tiếp chính là một  việc vụn vặt,  lẽ là   Từ Xuyên Cốc  chuyện riêng   với Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài, Lý tùng tùng và chú Bình ăn xong liền thu thập bàn cơm  rời , lưu   gian an tĩnh cho ba   chuyện.
Sau khi hai   rời , nét mặt của Từ Xuyên Cốc cũng  đổi,  còn là vẻ sung sướng   mà   đó là vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. Yến Thiếu Ngu  phần khó hiểu hỏi :
“Chú Từ ?”
Từ Xuyên Cốc  Cố Nguyệt Hoài một cái,   về phía Yến Thiếu Ngu: “Thiếu ngu, hiện tại  nhiệm vụ yêu cầu cháu  trở về thủ đô một chuyến, việc hải huấn  thể tạm thời gác .  là chú   , nhiệm vụ   nguy hiểm, hai  các cháu cùng thương lượng  hãy đưa  quyết định." 
Ông là thủ trưởng, một khi hạ nhiệm vụ, các chiến sĩ buộc  chấp hành—đó là kỷ luật, là sứ mệnh.
, Yến Thiếu Ngu với ông mà ,  chỉ là thuộc hạ, còn là đứa trẻ ở  mí mắt ông lớn lên, nếu   chuyện   xảy  quá bất ngờ, hơn nữa  cùng Sử Kính Tùng  quan hệ, ông cũng sẽ  nghĩ đến việc  Yến Thiếu Ngu  thực hiện nhiệm vụ .
Cơ hồ là Từ Xuyên Cốc   xong, Cố Nguyệt Hoài  ngay lập tức :
“Cháu cũng .”
Nàng hiểu  rõ, với Yến Thiếu Ngu lúc  mà , bất kỳ nhiệm vụ nào cũng là cơ hội để thăng tiến, càng nguy hiểm,  càng tuyệt đối  từ bỏ. So với việc cản bước chân ,  ở  chờ đợi và lo lắng  gặp nguy hiểm, cô càng   cùng . Ít nhất, cô  thể đảm bảo, chỉ cần  cô ở bên cạnh, cô sẽ  để  xảy  chuyện gì.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2305.html.]
“Không .”
“Không .”
Từ Xuyên Cốc và Yến Thiếu Ngu gần như đồng thanh, lời  dứt,  khí trong phòng lập tức căng như dây đàn.
Cố Nguyệt Hoài  đáp. Cô  thẳng lưng, ánh mắt lạnh lùng, khóe môi mím chặt,   toát lên một sự quyết liệt  thể lay chuyển.
Từ Xuyên Cốc   cô  phục, sắc mặt trầm xuống, ngữ khí nghiêm trang hẳn: “Tiểu Cố, nhiệm vụ    liên quan đến việc nhân vật trọng yếu của Tần hệ đột nhiên lâm trọng bệnh, mà phía    khả năng dính dáng đến thủ đoạn bất minh. Cháu   huấn luyện phản gián, càng   nhân viên nghiệp vụ đặc biệt, nếu   theo dõi hoặc khoanh vùng, hậu quả  khó kiểm soát.”
Lời ông   vòng vo, ý tứ   rõ ràng.
Thế cục hiện tại ở thủ đô giống như mặt hồ mùa đông—bề ngoài yên tĩnh, nhưng bên   kết thành lớp băng mỏng, chỉ cần một bước lỡ là sẽ vỡ tan.
Nga
Đứng đầu chính là Tần Khương hai hệ, hai nhà địa vị ngang , vì đoạt quyền mà giương cung bạt kiếm nhiều năm qua.
Cố Nguyệt Hoài khẽ cúi mắt, giọng   lớn, nhưng dứt khoát  chút do dự:
“Chú Từ, Thiếu Ngu ở , cháu ở đó.”
Từ Xuyên Cốc nhíu mày,  về phía Yến Thiếu Ngu, ý bảo Yến Thiếu Ngu nên khuyên nhủ Cố Nguyệt Hoài.
Có điều, Yến Thiếu Ngu còn  kịp mở miệng  gì, Cố Nguyệt Hoài  nâng mắt lên  Từ Xuyên Cốc, khí bình tĩnh : “Chú Từ, chú cảm thấy việc  cầm quyền hiện tại của Tần hệ đột nhiên lâm trọng bệnh  kỳ quặc,  lẽ cùng hàng đầu sư   lưng Khương hệ ở thủ đô  quan hệ  ?”
Ánh mắt Từ Xuyên Cốc  thâm, ông  truyền cho Yến Thiếu Ngu một ánh mắt ý vị thâm trường.
Ông đúng là  nghĩ tới, liền sự việc bí ẩn liên quan đến hàng đầu thuật Yến Thiếu Ngu đều  cho Cố Nguyệt Hoài.
Theo dân gian lưu truyền, hàng đầu thuật là một loại tà thuật cổ xưa, bắt nguồn chủ yếu từ văn hóa dân gian dùng để yểm bùa, hại , thao túng tâm trí, hoặc tạo  ảo giác, bệnh tật, thậm chí tử vong. Những kẻ thực hành loại thuật , hàng đầu sư, âm hiểm khó lường, hành tung quỷ quyệt, tuyệt đối   phép nhắc đến công khai giữa chốn đông , vì một khi lời đồn lan rộng,  chỉ gây hoang mang mà còn dễ  rung chuyển lòng dân, ảnh hưởng nghiêm trọng đến trật tự xã hội.
Cố Nguyệt Hoài nhấp nhấp môi đỏ,  : “Chú Từ, cháu  biện pháp đối phó hàng đầu sư.”