Nghe đến đây, vẻ mặt Phùng lão lập tức trở nên trầm trọng. Sự hoài nghi của Cố Nguyệt Hoài   vô căn cứ.
Tự hào là  thâm niên lăn lộn nhiều năm trong y giới như Đường lão, trong giang hồ như bản  ông  tiến đến cùng , trải qua thời gian  ngắn, cũng  chịu bó tay  bệnh tình của đương nhiệm,   một chút manh mối nào.  cô gái nhỏ    thể tự tin giải quyết . 
Tuy tình hình  mắt vẫn   chuyển biến rõ rệt, nhưng  thể nghi ngờ rằng cô gái nhỏ    tư cách đối thoại ngang hàng với bọn họ.
Cô gái nhỏ    như , thì chắc chắn là   nắm chắc trong tay. Với một  luôn lấy sự thận trọng  gốc như ông , nếu      sự vững vàng trong từng câu chữ, ông  sẽ tuyệt đối  dễ dàng tin tưởng.
  , ông  tin. Không  tin theo cảm tính, mà là tin  lý trí, tin  ánh mắt của một  dám đối diện sinh tử, dám gánh vác sinh mạng một quốc thủ  vai , vẫn  thể   hai chữ “đảm bảo” đầy khí lực .
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài  lóe sáng, giọng điềm tĩnh nhưng rõ ràng : 
“Dựa  kinh nghiệm và nhận thức của  về hàng đầu thuật,   một phán đoán: một khi trạng thái bệnh lý của đương nhiệm  giải trừ, hiệu ứng phản phệ sẽ lập tức xuất hiện. Nói cách khác, hàng đầu sư chủ mưu thao túng thuật pháp    thể sẽ  hứng chịu chấn động ngược, thậm chí  dấu hiệu  tổn thương. Đây là thời cơ cực kỳ nhạy cảm. Nếu  thể phối hợp theo dõi đúng lúc,   chừng sẽ    manh mối từ phản ứng bất thường . Không  Phùng lão  biện pháp nào để âm thầm giám sát  của Khương hệ, nhất là giới hạn những kẻ  thể tiếp xúc gần với đương nhiệm trong thời gian qua? Nếu xác định  ai là hàng đầu sư, mục tiêu kế tiếp của chúng  sẽ càng rõ ràng, cũng càng  cơ sở để hạ thủ.”
Ngừng một lát, ánh mắt cô càng trở nên nghiêm nghị:
“Và theo , tuyệt đối  thể để hàng đầu sư đó chạy thoát. Một khi    thứ nhất, thì sẽ   thứ hai. Giải quyết tận gốc là phương pháp duy nhất để đảm bảo đương nhiệm  tái phát, đồng thời dập tắt triệt để dã tâm thao túng chính trị bằng tà pháp của Khương hệ.”
Phùng lão nheo mắt, trầm mặc suy nghĩ trong giây lát,  đó gật đầu dứt khoát,  chút do dự :
“Cô yên tâm, chuyện  để  sắp xếp."
Cố Nguyệt Hoài  tủm tỉm :
“Phùng lão  tay,  còn điều gì  lo lắng? Có điều…”
Phùng lão khóe miệng giật giật, thô lỗ  xuống một cái ghế bên cạnh: “Tiểu hồ ly,  chuyện cứ úp úp mở mở,  thể một   hết  ? Được , còn gì nữa thì  hết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2334.html.]
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài chân thành : “Phùng lão  minh!”
Cô cũng  tiếp tục câu , thẳng thắn  :
“Phùng lão, thực  giấu gì ngài,  đang truy một . Mà   —   thể  liên hệ với hàng đầu sư   Khương hệ. Nếu , kính xin Phùng lão  mặt điều tra, đồng thời phái  theo dõi sát  hành tung đối phương, khả năng thu  tin tức quan trọng là  lớn.”
Nghe , ánh mắt Phùng lão sáng lên, lập tức nghiêm sắc mặt,  thẳng , thần thái trầm  mà sắc bén hẳn:
“Ồ? Có chuyện như  ? Cô  !”
Cố Nguyệt Hoài bình thản đáp:
Nga
“Người  tên là "Sử Uyển Đình", là con gái ruột của đại tá Sử Kính Tùng, trực thuộc quân khu  8.”
Tiếp đó, Cố Nguyệt Hoài  che giấu gì, chậm rãi thuật   bộ sự việc: từ lúc "Sử Uyển Đình" rơi xuống biển  mặt nhóm quân tẩu, cho đến khi vớt   lên, cô và Yến Thiếu Ngu đích  kiểm tra xác nhận tử vong,  đó  tận mắt chứng kiến cô  đột ngột “sống ”, ngay trong đêm viện cớ  về thủ đô. Mọi hành động đều quỷ dị, gấp gáp đến mức khó giải thích bằng lẽ thường.
Sắc mặt Phùng lão trở nên khó coi, ông  lẩm bẩm: “Khởi tử hồi sinh, một  nữa xuất hiện ?”
Hiển nhiên  khi  sự việc "Sử Uyển Đình", Phùng lão cũng ngay lập tức nghĩ đến  cũng   bác sĩ chẩn đoán tử vong, tang sự  chuẩn , khách khứa  mời,  đột nhiên ly kỳ mà sống  năm đó, Kỷ Nhiên,  hiện giờ đang vững chắc   chiếc ghế  nhất phu nhân của Khương hệ
“Đây tuyệt đối   là dấu hiệu  lành.” Phùng lão  dậy, thở hắt .
“Cô gái nhỏ, Hữu Công  giao cho cô. Ta    ngoài một chuyến.”
Nói xong, Phùng lão  dặn dò thêm gì nhiều, sải bước rời . Nhìn bóng dáng mạnh mẽ, tiêu sái đó, nếu  đổi một bộ quần áo của  trẻ tuổi, sẽ  ai nghĩ rằng   trăm tuổi. 
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài  trầm xuống,  đầu  về phía Tần Hữu Công, cảm xúc  chút phức tạp, cùng   nên vui sướng  nên ganh tị.
Bất luận là cô,  là Yến Thiếu Ngu,  vai đều gánh  nhiều  nhiều, cũng vì những thứ đó mà ăn  ít khổ, chịu  ít mệt.   đời   một  ,   thể chỉ cần đôi câu vài lời, liền  thể nhẹ nhàng giải quyết những thứ đó.