Từ khi Yến Thiếu Ngu  cô mang theo ký ức của kiếp ,  cũng hiểu rõ:  đời ,  lẽ   ai  cái  thông thấu về những gì ẩn  lớp vỏ hòa bình  hơn Cố Nguyệt Hoài.
Mà cô sẽ để  một    nơi nguy hiểm ư ?Tất nhiên là   ! 
Cho nên  cũng , một khi  nhắc đến “Bảo đảo”, thì dù   gì, cô cũng sẽ  để độc hành.
Yến Thiếu Ngu than nhẹ, bàn tay to khẽ siết lấy những ngón tay lạnh buốt của cô: “Em yên tâm, chuyện   nắm chắc 10 phần. Tuy nhiên,  đó, Khương hệ cần  sụp đổ, nếu  bọn họ sẽ  cho phép Lãnh Trọng Thịnh đặt chân lên đất thủ đô, càng sẽ  cho phép sự hiện diện của ông   toà án quân sự để  chứng cho Yến gia.” 
Lời  dứt, sắc mặt Cố Nguyệt Hoài lập tức trầm xuống. Cô híp mắt  , tức giận cũng , nhưng càng nhiều là bất đắc dĩ: “Khương hệ rơi đài,    đơn giản nhỉ ? "Đơn giản" đến mức chỉ khó hơn bắt sống hàng đầu sư vài trăm  thôi. Phải  ?"
Khương hệ  cắm rễ ở trung tâm quyền lực quá lâu.
Thế lực của bọn họ  pha tạp, trải từ quân đội, hành chính, đến cả tình báo và hậu cần quốc phòng. Người của bọn họ len lỏi  từng đơn vị, từng tổ công tác, từng ban ngành, từ xã đến tỉnh, từ sở y tế tới quân ủy trung ương. Mỗi mối quan hệ là một mắt xích, mỗi nhân sự là một dây dẫn mìn.
Muốn nhổ tận gốc?
Chỉ cần động  một  – cả hệ thống sẽ rung chuyển. Phản ứng dây chuyền xảy  ngay lập tức, thậm chí  thể tạo thành một cơn “phản trúng chính trị”, nơi kẻ  tay  thành  chịu tội.
Muốn khiến Khương hệ triệt để sụp đổ?
Chẳng khác gì đường xa vạn dặm sang Tây Thiên lấy kinh, băng rừng vượt núi, trải muôn trùng cạm bẫy, chỉ cần  nhầm bước chệch một bước liền vạn kiếp bất phục.
Nghĩ  nghĩ , rốt cuộc ... giống như họ  trở về điểm ban đầu. 
Trên mặt Yến Thiếu Ngu  hiện  một nụ  nhạt, lãnh đạm đến độ khiến   lạnh sống lưng. “Khó ?”
Anh nhướng mày, hỏi, như thể việc đạp đổ một hệ thống chính trị lâu đời chỉ là việc đẩy tay một cái liền xong chuyện.
Đồng tử Cố Nguyệt Hoài khẽ co ,  nghiêng , hạ giọng hỏi:
“Anh  trực tiếp động thủ với Khương Tích Viêm?”
Tần Hữu Công lâm bệnh nặng, Tần hệ suýt nữa tan vỡ, nếu  nhờ cô giữ  một cái mạng, giờ  e là Tần hệ  chỉ còn là một cái tên. Cũng như , nếu đương nhiệm Khương hệ Khương Tích Viêm chết, chẳng  Khương hệ sẽ như rắn mất đầu ? Đến lúc đó Khương hệ còn   là chỉ  thể mặc Tần hệ vo tròn nặn dẹt mà  thể phản kháng ? 
Chỉ là, bên  Khương Tích Viêm nhân tài lớp lớp,  gi.ế.t ông    chuyện dễ dàng.
Nghe , Yến Thiếu Ngu khẽ bật , tay vươn  khẽ gõ nhẹ lên trán Cố Nguyệt Hoài một cái: “Em nghĩ   ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2347.html.]
Anh dừng một chút  :“Cốt lõi vẫn  ở hàng đầu sư. Chỉ cần bắt  kẻ đó, Tần hệ tất sẽ  bỏ qua cho Khương hệ. Đến khi ... Khương Tích Viêm dù  ba đầu sáu tay, cũng khó giữ  nguyên vẹn.”
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, đáy mắt thoáng hiện vẻ tỉnh ngộ.
Cô  mà suýt nữa quên mất điểm  : chính là hàng đầu thuật  khiến đương nhiệm Tần hệ, Tần Hữu Công suýt chút nữa  thể qua khỏi. 
Món nợ , Tần Hữu Công phàm là  chút tính tình nhất định sẽ  dễ dàng bỏ qua.
Một khi bắt sống hàng đầu sư, các loại biện pháp tra khảo đem  sử dụng một chút, còn  cạy  miệng của   ? Khi đó, nhân chứng vật chứng đều , Khương Tích Viêm  ngã đài ai ngã đài ?
Khương Tích Viêm nuôi dưỡng hàng đầu sư   ngày một ngày hai,   khả năng chỉ sử dụng hàng đầu thuật để ám hại Tần Hữu Công, điều tra một chút chừng còn sẽ  phát hiện ngoài ý . Đến lúc đó, bọn họ  mượn sức của truyền thông đem những tin tức  lan truyền. 
Dư luận sẽ như thủy triều cuốn tới, dân chúng sẽ  để yên. Báo chí, trí thức, đại biểu quần chúng... từng dòng bút phạt sẽ như từng nhát d.a.o phanh thây Khương hệ. Trước mắt công luận, Khương hệ sẽ  còn là một thế lực chính trị, mà là một “ổ độc” cần  nhổ bỏ.
Mà trong giới chính trị, khi mùi m.á.u bắt đầu nồng lên,   liền tránh xa. Thậm chí, kẻ từng ăn cùng mâm, ngủ cùng trướng cũng sẽ là  đầu tiên trở mặt đá một cú chí tử.
Đến lúc , Khương hệ... chẳng khác nào một mảng tường mục nát, chỉ cần gió mạnh một chút là đổ sập.
Thế nhưng, nghĩ đến đây, ánh sáng trong mắt Cố Nguyệt Hoài bất giác tối .
Cô  sang, thấp giọng hỏi:
“Thiếu Ngu, nếu chúng  còn nghĩ  đến đây, lẽ nào Khương Tích Viêm  ?”
Yến Thiếu Ngu ngẩn   cô,  khẽ gật đầu, ánh mắt ẩn chứa sự tán thưởng: “A Nguyệt,em thật sự  nhạy bén."
Cố Nguyệt Hoài trừng :
“Lúc   mà  còn tâm tư   đó ?”
Yến Thiếu Ngu  nhún vai, khóe môi nhếch nhẹ, biểu cảm như  như :
“Cho nên mới , tình thế bây giờ...  xem ‘ý trời’. Mà ‘ý trời’ đang  trong tay Tần Hữu Công, để xem ông   thể  thấu và nắm bắt thời cơ  .”
Nga
Anh  dậy, đưa tay , giọng trầm thấp nhưng dứt khoát:
“Đi thôi,  gặp đương nhiệm Tần hệ của chúng  nào. Nếu ông  thực sự tỉnh táo, thì sẽ    gì. Còn chúng ... chỉ cần  phía , hỗ trợ đúng lúc là đủ.”
Cố Nguyệt Hoài hít sâu một , cùng Yến Thiếu Ngu  dậy, chuẩn   phòng "tâm sự" với Tần Hữu Công.