“Ban đầu  cũng  để tâm đến cô gái . Nếu   "Sử Uyển Đình" nhắc nhở,  cũng sẽ chẳng nghĩ đến Cố Nguyệt Hoài.” Ngọc Yêu Nương chậm rãi giải thích, ánh mắt lướt qua Khương Đồng.
Bà  vốn dĩ chỉ nghĩ  một hàng đầu sư khác  bí mật đưa về thủ đô  phá giải hàng đầu thuật của bà    Tần Hữu Công, khiến bản  bà   chịu phản phệ.
Tần Hữu Công  tỉnh, chắc chắn ông  sẽ tìm cách trả thù,  một trận chiến với hàng đầu sư  là chuyện  thể tránh khỏi. Bà  sợ liên lụy đến Khương Tích Viêm nên mới đến Vạn Bình Trai. Nơi đây yên tĩnh, cô   thể tự do thi triển  thủ để xử lý kẻ thù mà  cần lo ngại bất kỳ điều gì.
Chỉ là…  lẽ   tính toán của bà   phạm sai lầm nghiêm trọng. Bà  cứ ngỡ  khác là cá chậu chim lồng, ba ba trong rọ, nhưng ai ngờ,  khác cũng đang âm thầm bày mưu đặt kế, vây bà .
Một cô gái nhỏ chỉ mới mười tám, mười chín tuổi,  là một nữ quân y. Chẳng ai  để tâm đến một nhân vật nhỏ bé, tầm thường như  trong một cuộc đấu trí quyền lực cam go. Càng  ai nghĩ cô gái nhỏ    thể phá giải hàng đầu thuật tinh vi.
Nếu   đêm nay Sử Uyển Đình đột ngột chạy đến, nhắc đến cô gái trẻ , bà  sẽ chẳng bao giờ hoài nghi  bận tâm.
 từ những gì Sử Uyển Đình , Cố Nguyệt Hoài , khẳng định là  mang khí vận cùng thiên mệnh, là   Thiên Đạo thiên vị.".
Nếu là bình thường khi  về một  như , bà  chắc chắn sẽ dốc hết sức  để lôi kéo, thúc đẩy khí vận của Khương hệ đại thịnh. Liền giống như "Điền Tĩnh",  giống như Tống gia năm đó.
 , năm đó chính là vì  trúng khí vận của Tống gia, đặc biệt là con trai Tống gia càng là đại khí vận thêm , nên bà  mới bỏ   nhiều công sức để thuyết phục Khương Tích Viêm lôi kéo mượn sức Tống Lâm. 
 tình huống lúc   chút khác biệt. Cố Nguyệt Hoài  gả tới Yến gia, điều đó  định sẵn cô  sẽ  ở phe đối lập với Khương hệ.
Hơn nữa, cô   năng lực khắc chế hàng đầu thuật, chính là khắc tinh của hàng đầu sư, cũng là khắc tinh của bà .
Một  như ,  nên tồn tại.
Vẻ mặt của Khương Đồng trở nên lạnh lẽo, sắc sảo. Nghĩ đến phái đoàn E quốc   thủ đô từ lúc nào mà Khương hệ  thu  bất kỳ tin tức nào, trong lòng  cảm thấy vô cùng bực bội và khó chịu:“Cứ cho là Cố Nguyệt Hoài thật sự  cứu Tần Hữu Công . Thì ? Chẳng lẽ dì còn sợ một đứa con gái đáng tuổi con tuổi cháu  ? Cần gì   rời ?” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/2362.html.]
Ngọc Yêu Nương phút chốc   nên vui mừng vì sự tin tưởng tuyệt đối của Khương Đồng dành cho bà ,  nên lo lắng tột độ vì sự khinh suất của  .
Nếu Cố Nguyệt Hoài chỉ đơn thuần là một quân y tình cờ cứu tỉnh Tần Hữu Công, thì cô  tất nhiên sẽ chẳng  gì  lo lắng.  cố tình sự việc   chỉ đơn giản như . Nếu cô    thể tiêu diệt quỷ tử,   thể cứu tỉnh Tần Hữu Công, thì chắc chắn cô    bản lĩnh thực sự,  tầm thường.
Mặc dù  hoành hành ở thủ đô nhiều năm như , nhưng bà   cũng thừa hiểu “thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”. Bà   dám cuồng vọng đến mức cho rằng  thiên hạ vô địch. Trong ánh mắt Ngọc Yêu Nương ẩn chứa sự đề phòng.
Bà  vẫn nhẹ giọng , lời lẽ đầy sự khẩn khoản  “A Đồng, con  dì, rời   .”
Khương Đồng      . Hắn lẳng lặng  đến bên ghế sofa, gọi một cuộc điện thoại, yêu cầu thuộc hạ khẩn trương điều tra nơi ở của Lofka Kim. Sáng mai,  sẽ đích  đến đó một chuyến, thuyết phục đồng chí Lofka Kim đồng ý   bàn đàm phán với Khương hệ. Lần hợp tác , Khương hệ nhất định  giành  quyền đại diện!
“Bang” một tiếng cắt đứt điện thoại,   ung dung  xuống ghế sofa, hướng Ngọc Yêu Nương trấn an, giọng điệu mang vẻ kẻ cả:“Được , dì cũng  xuống . Chuyện  nghiêm trọng như dì nghĩ , chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi. Huống chi dù Tần Hữu Công tỉnh , ông  cũng đang trong tình trạng cực kỳ suy yếu,  thể   cái gì mệnh lệnh? Phe họ Tần   Tần Hữu Công lãnh đạo chỉ là ruồi nhặng  đầu. Khẳng định đêm nay bọn họ sẽ  tới.”
Hắn  tiếp tục  với vẻ tự mãn và tự tin thái quá: “Tần hệ  là châu chấu cuối mùa thu . Chờ khi cuộc đàm phán  thúc đẩy, cũng là lúc phe họ Tần trở thành quá khứ. Thủ đô  sẽ là thiên hạ của Khương hệ.”
Khương Đồng thấy Ngọc Yêu Nương vẫn nhíu chặt mày,   lời nào,  chút thiếu kiên nhẫn và bực bội: “ ,  xuống.”
Ngọc Yêu Nương mím môi, quả nhiên  theo lời  , ngoan ngoãn  xuống sofa. 
“Dì Ngọc, dì cứ yên tâm ,” Khương Đồng nhẹ giọng , thái độ cũng  phần tôn trọng hơn, như  xoa dịu bà . “Người ngoài đều  dì cùng cha  xưa nay một tấc cũng  rời. Dù họ   trả thù, cũng là đến chỗ của cha  chứ,   thể chạy đến Vạn Bình Trai? Huống chi, với bản lĩnh của dì, còn  sợ bọn họ ?”
"Sử Uyển Đình"  ở một bên   gì mà  một màn đang diễn , ở trong lòng phỏng đoán mối quan hệ của Ngọc Yêu Nương cùng khương Đồng.
Không   bao lâu, đồng tử của cô  co rụt , lúc  cô  mới phát hiện : khi hai    song song,  mà   nét giống , chỉ là Ngọc Yêu Nương quá trẻ,  qua cũng chỉ giống  em.
Nga
Khương Đồng nhíu mày, vẻ mặt  vui  sang  với "Sử Uyển Đình": “Nhìn gì ? Cút về phòng .”
"Sử Uyển Đình" cúi đầu, lặng lẽ   lên lầu.