Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dù trong mắt  ngoài, cha cô  thô lỗ  thất bại thế nào, ông vẫn luôn là  cha  nhất  đời  trong mắt cô.
Cố Chí Phượng  đầu, đôi mắt ông  đỏ,  con gái :
"Cho dù  thế nào, bà  vẫn là  của các con. Cha  thể đến huyện Thanh An, nhưng các con nên  một chuyến. Hơn mười năm  gặp, đây coi như  thành tâm nguyện của con ."
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài khẽ run rẩy. Hóa , ông vẫn luôn  khát vọng từ nhỏ đến lớn của cô là  sống  hơn, tất cả bắt nguồn từ việc Lâm Cẩm Thư  đưa cô theo,  cho cô cơ hội sống ở thành phố.
Cô  từng tự hứa rằng, nếu gặp  bà , cô nhất định  hỏi một câu: tại  khi đó bà   mang theo đứa bé mới lọt lòng như cô  theo?
 suy nghĩ cố chấp   kết thúc từ kiếp .
Dẫu kiếp  cô và Lâm Cẩm Thư gặp   thời điểm  thích hợp, dẫu cô  từng thốt  câu hỏi , nhưng  khi chứng kiến tình thương của một   '  bất do kỷ ', lòng cô bỗng chốc bình thản hơn bao giờ hết.
Như cô  từng , mỗi  đều  lựa chọn riêng. Cô   quyền chất vấn bà  vì  sinh  cô  đời .
Lâm Cẩm Thư trông  vẻ hạnh phúc, nhưng  từng thực sự vui vẻ. Có lẽ, đó là cái giá cho lựa chọn vứt bỏ họ để chạy theo phú quý.
Lúc , Cố Đình Hoài rửa chén xong  ,    thấy lời cha . Anh cất tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/269.html.]
" Để con dẫn bé  . Lão tam , em ở nhà nghỉ ngơi  . Tối nay  sẽ ở  trạm y tế chăm sóc lão nhị ."
Cố Tích Hoài vui mừng, nhưng nghĩ nghĩ  chần chừ hỏi :
"Anh cả,   ? Ngày mai  còn    mà."
Cố Đình Hoài , đáp :
"Anh xin nghỉ . Dạo  em cũng mệt, ở nhà nghỉ ngơi chút ."
Nga
"Không cần , chúng  đều về nhà thôi. Điền Tĩnh  rằng cô  sẽ ở  trạm y tế chăm sóc  hai . Chúng  cần gì  từ chối phần tình nghĩa của cô ."
Khóe môi Cố Nguyệt Hoài nhếch lên, nhưng nụ    chạm đến đáy mắt.
Khóe miệng Cố Tích Hoài giật giật. Anh ngước lên  em gái, giơ ngón tay cái:
" Vẫn là em cao tay !"
Điền Tĩnh luôn miệng   chăm sóc  hai , nếu họ ở đó chẳng  sẽ cản trở cô  phát huy  ?  Chăm lo ngày ba bữa cơm thì dễ , nhưng chuyện hầu hạ  vệ sinh hằng ngày như đại tiện tiểu tiện một cô gái  gả chồng như thế nào  ?  Cứ như  ,   Điền Tĩnh còn  cơ hội gả chồng   ?