Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tổng cộng, Cố Nguyệt Hoài  chi hơn năm đồng. Chỉ riêng hộp bánh ngọt  ba đồng – mức giá  hề rẻ, cộng thêm tấm vải dệt kim chỉ .
Từ Cung Tiêu Xã bước , sắc mặt Cố Đình Hoài thoáng chút đau lòng. Số tiền  tương đương hơn nửa tháng lương của . Suy nghĩ một chút,  ngập ngừng hỏi:
"Bé, trang sức em mang đến cửa hàng ký gửi ở thành phố Chu Lan, bán   đủ trả nợ ?"
Cố Nguyệt Hoài mỉm :
"Anh cả sợ em tiêu hoang hết tiền ? Yên tâm , chuyện nợ nần  cần lo lắng."
Cố Đình Hoài  khổ:
"Không  sợ em tiêu hết tiền, chỉ là  lo em  từng trải qua cảnh khó khăn, nên   tiết kiệm. Mua một hộp bánh ngọt đắt như  thật sự  hợp với  cảnh nhà ."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, nghiêm túc nhận sai:
"Em    cả. Sau  chắc chắn sẽ  tiêu hoang như  nữa."
Thực tế, cô   tốn quá nhiều sức lực  việc chọn quà. Bởi cô hiểu rõ rằng, khi đến trung tâm y tế,  lẽ tình huống sẽ phức tạp hơn nhiều.
Theo như cô   , Tần Vạn Giang –  đàn ông bên cạnh Lâm Cẩm Thư – thoả thoả là một cái ' tiếu diện hổ '. Ông  si mê Lâm Cẩm Thư đến mức mù quáng, nhưng sự si mê    kèm với tính chiếm hữu và độc đoán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/273.html.]
Với Tần Vạn Giang , những đứa trẻ như cô và  trai, kết quả của cuộc hôn nhân  của Lâm Cẩm Thư, chỉ như những thứ cặn bã mà ông     tới  thứ hai.
Nghĩ tới đây, Cố Nguyệt Hoài  khỏi nở một nụ  nhạt. Ai  ,   ông  tới trung tâm y tế thăm Cố Duệ Hoài liệu  thực tâm   đang âm mưu điều gì?
Nga
Cố Đình Hoài  cô ngoan ngoãn như , trong lòng  khỏi cảm thấy  nên gây thêm áp lực cho cô, bèn nhẹ nhàng :
"Không  , là  cả  chuyện quá nặng nề, bé đừng để trong lòng."
Cố Nguyệt Hoài im lặng một lát,  khẽ :
"Sao  thể chứ? Em thật sự thấy  cả   đúng."
Cố Đình Hoài thở phào nhẹ nhõm, nhưng   nhớ đến nhân viên bán hàng ở Cung Tiêu Xã lúc nãy,  ngẫm nghĩ  hỏi:
"Bé, em và cô nhân viên bán hàng đó quen  như thế nào ? Sao cô   ... chuyện nhà ' bà  ?"
Cố Nguyệt Hoài dừng  một chút, đôi mắt xinh  híp , lạnh lùng :
"Cô  tên là Diêu Mỹ Lệ, suýt chút nữa  gả cho con riêng của Lâm Cẩm Thư."
"Con riêng?" Sắc mặt Cố Đình Hoài   đổi,  im lặng một lúc lâu mới phục hồi tinh thần. Ánh mắt   Cố Nguyệt Hoài trở nên phức tạp,  :
"Bé,  em   rõ chuyện nhà '  bà  ' như  ? Sao   cho    ?"