Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài chỉ gật đầu, cùng Cố Đình Hoài   bóng lưng bà rời .
Cố Đình Hoài  theo bà một lúc lâu, lòng vẫn khó  thành lời. Cho đến khi Cố Nguyệt Hoài đột ngột lên tiếng, giọng đầy châm chọc: "Sao   cả? Bao nhiêu năm  gặp, chỉ  thấy  ruột mà lòng  kích động mênh m.ô.n.g ,  nhận    ?"
Cố Nguyệt Hoài   chút kiêng dè, dù cô  phản đối việc các  nhận Lâm Cẩm Thư, cô ,  phận  ruột của Lâm Cẩm Thư đời  bọn họ đều  thể chối bỏ.  đối với cô, cả đời  cô chỉ  cha .
Lâm Cẩm Thư  đây hành động thật sự là  mang  thương tổn  lớn đối với các  của cô ,  điều , kỳ thật  chịu đau khổ nhất chính là Cố Chí Phượng,  yêu bà  , yêu sâu đậm vô cùng . Vì , khi  đến việc tha thứ, cô thực sự   hứng thú ,  đúng hơn là từ khi cô còn nhỏ , là do cha và  cả một phen phân một phen nước tiểu nuôi lớn ,    sự hiện diện của bà  , vốn là cũng chả  tình cảm gì ngoài những oán trách mà kiếp  cô  thể buông bởi vì bà  bỏ  hưởng thụ cuộc sống  hơn mà  mang theo cô . Kiếp  , suy nghĩ của cô  khác , nên với cô mà  , '  '  khác so với  xa lạ là mấy , m.á.u mủ là thật nhưng   tình cảm cũng là thật , một khi   tình cảm thì   thể  đến việc tổn thương  , một khi    tổn thương thì ... từ   cần tha thứ .
Còn về cuộc sống "chim hoàng yến" của Lâm Cẩm Thư, cô cũng  định sẽ can thiệp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/283.html.]
Tất cả, cô sẽ chờ đến khi cuộc sống của cả gia đình cô thực sự  đổi mới quyết định .
Nga
Khóe miệng Cố Đình Hoài khẽ co rút,   sang gõ nhẹ  đầu Cố Nguyệt Hoài, mắng: "Em đúng là cái gì cũng  !"
Nói xong,       trung tâm y tế, một thoáng do dự,  hỏi: "Chúng   thật ?"
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng nhướng mắt,   dáng vẻ vui mừng của Điền Tĩnh khi cô  bước  trung tâm y tế,  nhạt: "Anh cả,  xem,  chăm sóc đến , chúng  còn  đó  gì, chỉ thêm phần thừa thãi thôi."
Cố Đình Hoài  khỏi nhướng mày khi  thấy Điền Tĩnh. Không    do em gái   thổi  lửa, mà giờ    thấy cô , cũng  thể kiềm chế  cảm giác chán ghét.