Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Tích Hoài khẽ gật đầu đồng ý, thật lòng mà , mấy ngày qua ở trung tâm y tế chẳng khác gì  tù.
Cố Chí Phượng  nhắc gì thêm về Cố Duệ Hoài và Lâm Cẩm Thư nữa, ông   buồng trong nghỉ ngơi.
Mặc dù trong lòng  chắc  tiếp nhận   những thông tin mới, nhưng ít  ông sẽ từ từ tiêu hóa.
Cố Nguyệt Hoài  nhàn rỗi, cô chuẩn   vườn rau phía  nhà để nhổ cỏ.
Cố Nguyệt Hoài đưa Yến Thiếu Đường cho Cố Tích Hoài, nhờ  tiếp tục kể chuyện,   về phía , khẽ lên tiếng: "Anh, em  trồng lúa, nhưng nhà chúng    giống. Anh  thể giúp em lấy một ít ?"
Nói đến nhân duyên , chỉ sợ  bộ  Cố gia còn  thêm ở bên  nhân duyên cũng   thể sánh với Cố Đình Hoài. Anh là  chính trực, đôn hậu, nếu  thì     thể trở thành bạn  của Nhậm Thiên Tường .
Nga
"Thóc ?" Cố Nguyệt Hoài  ngạc nhiên, nhưng  hỏi thêm, chỉ gật đầu : "Để   hỏi thử xem nhà ai , đúng lúc nhà   cải rau chân vịt , để  mang  đổi một ít."
Nói xong,  đặt cuốc xuống   ngoài.
Cố Nguyệt Hoài thở phào nhẹ nhõm , gạo , hẳn là  thể  nguồn cung cấp  .
Cố Nguyệt Hoài chờ nửa giờ, nhưng  vì thấy  mang thóc giống về, cô  đón nhận một đôi  con, phong trần mệt mỏi. Người phụ nữ trạc ba mươi tuổi, bên cạnh là một đứa bé trai chừng mười tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/290.html.]
"Cô gái!" Người phụ nữ  thấy Cố Nguyệt Hoài,  mỉm .
Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên: "Thím?"
Người phụ nữ  chính là  bán thỏ con cho cô ở chợ đen,  thuộc đại đội Phàn Căn ở sát vách. Lần  cô mua thỏ con và  để  địa chỉ để thím  mang thỏ đến khi  thêm. Cô nghĩ sẽ  đợi ít nhất vài ngày,  ngờ chỉ một ngày    mang đến.
"Cô gái, cuối cùng cũng tìm  cô . Cô còn cần thỏ nữa ?" Người phụ nữ  hỏi, trong ánh mắt  chút câu nệ nhưng  ẩn chứa sự hy vọng về tương lai.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, mỉm  : "Cần, thím  đây ."
Người phụ nữ vui mừng khôn xiết, vội vàng kéo con trai  theo.
Cố Tích Hoài đang   giường, ôm Yến Thiếu Đường kể chuyện xưa,  thấy  lạ đến liền ngạc nhiên. Định lên tiếng nhưng thấy Cố Nguyệt Hoài  đưa   phòng,  cho  cơ hội hỏi han.
Anh nghi ngờ  cánh cửa phòng khép kín, cảm thấy em gái  thật khó hiểu.
Bên trong phòng,  phụ nữ đặt gùi xuống, lấy cỏ dại  cho Cố Nguyệt Hoài xem.
Cố Nguyệt Hoài  , ngạc nhiên: "Nhiều thế ?"