Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Vậy ?" Giọng  của Cố Nguyệt Hoài thản nhiên,  vội vàng cũng chẳng lúng túng  những lời nặng nề đầy mỉa mai của  hai.
"   chẳng  là đang thành  cho   ? Nếu như trong lòng Điền Tĩnh thật sự  , thì cô  sẽ  gói ghém trả  về ngay trong đêm như thế. Anh hai ,  còn  nghĩ thông suốt  ? Cô   hề  dính dáng gì đến  nữa."
Nga
"Điền Tĩnh   ,   chê  nghèo đấy! Anh tự hỏi lòng  xem,   điểm nào hơn  Trần Nguyệt Thăng ?"
Lời của cô như một tiếng sấm giữa trời quang, đánh thẳng  đầu óc Cố Duệ Hoài. Cố Tích Hoài  bên cạnh cũng  khỏi nín thở, trong lòng gợn sóng.  nếu suy xét cẩn thận, lời của Cố Nguyệt Hoài đúng là  sai. So với Trần Nguyệt Thăng,  hai thực sự chẳng  gì nổi trội.
Thái dương của Cố Duệ Hoài giật giật, gân xanh nổi rõ. Anh  siết chặt nắm tay, ánh mắt  Cố Nguyệt Hoài như thể cô là kẻ thù  đội trời chung.
Thấy , Cố Tích Hoài  nhịn  tiến lên chắn giữa hai , giọng  nhỏ nhẹ nhưng đầy ý hòa giải: "Nguyệt Hoài, em bớt tranh cãi  ."
"Lời thật mất lòng, nhưng  thể phủ nhận sự thật,  đúng   hai?" Cố Nguyệt Hoài nhún vai, bước đến gần giường. Cô  xuống  hai từ  cao, nụ  nhạt hiện  môi khi thấy ánh mắt   bừng bừng lửa giận, dường như chỉ  giáng cho cô một cái tát. Cô khẽ : "Làm ? Anh thấy   khó  ?"
"Cút!" Cố Duệ Hoài nghiến răng nghiến lợi, từng từ như bật  từ kẽ răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/295.html.]
"Anh hai, dù lời của Nguyệt Hoài  dễ , nhưng chuyện của Điền Tĩnh,  cũng nên suy nghĩ thật kỹ. Đừng để vài lời ngọt ngào của cô   mờ lý trí." Cố Tích Hoài tiến lên hai bước, che chắn Cố Nguyệt Hoài một cách kín đáo,  để  bất kỳ sơ hở nào.
Cố Nguyệt Hoài thoáng sững sờ khi  bóng lưng gầy guộc của  ba.
Hành động   khiến cơn giận của Cố Duệ Hoài bùng nổ. Anh  quát lớn: " Lão tam ,  thật sự  nó thu phục !"
" Mày im miệng  cho tao !"
" Lão nhị , em  cái gì đấy ?"
Tiếng quát của Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đồng thời vang lên khi cả hai bước  phòng.
Cố Chí Phượng   hai lời, nắm ngay lỗ tai Cố Duệ Hoài, bàn tay vung mạnh  lưng   mà  chút nương tình.
" Ông đây đánh mày  ! Cho mày  nhăng  cuội  ! Mày  còn tí lương tâm nào  hả ?"