Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Hoặc cô  sẽ biến  thành công cụ kiếm tiền,  chuẩn  đến chợ đen lăn lộn vì cô  đúng ?"
"Còn nữa, đội dân binh đang tiến hành điều tra  nghiêm ngặt,    thể  nhiều . Nếu tiếp tục như ,  sẽ   tù thôi."
"Anh hai,  hãy  cha . Ông  hy sinh  nhiều vì gia đình . Anh thật sự nỡ lòng nào để cha già như   chứng kiến cảnh  em chúng  tương tàn ?"
Mỗi lời cô  đều vang vọng trong tai Cố Duệ Hoài, khiến bước chân   thoáng dừng . Tuy nhiên, chỉ một giây , bóng lưng   vội vã bước  bóng tối, rốt cuộc liền    đầu  quá .
Cố Tích Hoài ôm lấy Yến Thiếu Đường, bước nhanh vài bước đuổi theo, nhưng khi  thấy Cố Nguyệt Hoài nghẹn ngào, thanh âm khổ sở, ánh mắt lướt qua cổ cô ,  thấy vết sưng đỏ do bàn tay tạo thành,  bỗng chốc dừng ,  thể tiếp tục bước .
Không gian trong gia đình trầm lắng như đáy vực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/301.html.]
Cuối cùng, Cố Chí Phượng phá vỡ sự im lặng: "Được ,  nấu cơm ." Ông vung tay,   xuống giường, đờ đẫn chơi đùa với hạt đào trong tay.
Cố Đình Hoài rầu rĩ , chỉ ừ một tiếng   bếp, cảm thấy như chỉ chậm một chút thôi là  sẽ  kìm chế  mà bật .
Anh vốn tính tình đôn hậu, trung thực, hầu hết các em trong nhà đều do một tay  nuôi dưỡng. Dù thằng hai   là  dễ gần, nhưng nếu  là  coi nhẹ thì đúng là  tổn thương   nhiều. Tuy nhiên, hôm nay  cũng bắt đầu hiểu phần nào nỗi khổ trong lòng thằng hai.
Hắn tính tình hiền hậu, chân thành, trong gia đình, mấy đứa em trai em gái hầu như đều là do  một tay mang đến lớn . Lão nhị từ nhỏ là đứa trẻ lì lợm bướng bỉnh , bé thì nhỏ như  , tròn tròn nắm nắm , Cố gia bọn họ   bàn tay nữ nhân , vẫn luôn nuôi dạy mấy đứa nhỏ  tháo , nên đôi khi những bé trai sẽ   để tâm bằng bé gái , nhưng để mà  giống như lão nhị  , vì bé mà bỏ mặc  thì quả thật  Cố Đình Hoài thương tâm .
Có điều , hôm nay Cố Đình Hoài cũng chân chính hiểu  nỗi khổ vẫn luôn đè nén trong lòng lão nhị mấy năm nay .
Nga
 bé  tội gì ? Lão nhị  như , chỉ càng khiến nỗi đau của   thêm sâu sắc, hận thù của bản   càng thêm nặng !
Cố Đình Hoài giơ tay lau  những giọt lệ nơi khóe mắt, lòng  khỏi trĩu nặng. Hắn đang chuẩn  bữa ăn, nhưng  thể ngừng suy nghĩ về Cố Duệ Hoài,   rời khỏi nhà.