Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Vừa  xuống  kịp chợp mắt, Cố Nguyệt Hoài bất chợt mở bừng mắt.
Cô  bật dậy, bước tới cửa sổ, lặng lẽ lắng . Ánh mắt cô híp , sắc bén.
Căn phòng  gần sát sân , trong bóng đêm yên tĩnh,  hề  tiếng côn trùng  chim chóc kêu vang, chỉ  gió đêm thoảng qua. Cô  dần quen với sự tĩnh lặng , nhưng đêm nay   điều gì đó khác lạ. Ngoài , đột nhiên vang lên tiếng đất  đào lên!
Cố Nguyệt Hoài khẽ mím môi, trong lòng  nhạt. Điền Tĩnh quả thật là, đến lúc tuyệt vọng  thì cái gì cũng dám thử.
Cô  đây là chuẩn  rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử  ? Dám công khai đào đất ở khu đất trồng rau phía  nhà cô . Cho nên, cô nghĩ một chút cũng  sai, Điền Tĩnh quả thật   những ký ức mà  khác  thể   .
Cô  đời  chính là dựa  những ký ức  để đoạt   gian Tu Di từ Cố gia , và dựa  nó từng bước một  lên đỉnh cao nhân sinh , nơi cô  từng  bao giờ  thể với tới .
Nghĩ đến đây, lòng Cố Nguyệt Hoài lạnh lẽo hẳn. Điền Tĩnh , bắt  cô  !
Cố Nguyệt Hoài  dậy, nương bóng đêm để tìm đến căn phòng trong, nhẹ nhàng đánh thức cha và các  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/347.html.]
"Bé ? Sao con  ngủ?" Cố Chí Phượng ngáp dài, từ  giường  dậy, vội vàng mặc quần áo .
Nga
Cố Nguyệt Hoài hạ thấp giọng, thì thầm: "Cha,  cả,  ba,   nhỏ giọng một chút, con  thấy tiếng động lạ ở phía  nhà,      trộm đồ ăn  . Mọi   ngoài kiểm tra cùng con  ?"
Ngay lập tức, Cố Chí Phượng tỉnh táo hẳn :" Gì? Trộm đồ ăn?”
Ông nhảy xuống giường, kêu gọi Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài cùng   ngoài,  khi bước  cửa, còn tiện tay lấy cây gậy gỗ chống cửa  đặt sẵn bên cạnh.
Trước khi  cửa, Cố Nguyệt Hoài gọi Cố Tích Hoài : "Anh ba, phiền  ghé qua nhà bí thư một chuyến."
Cố Tích Hoài,  luôn sắc bén, lập tức hiểu , cô   lớn chuyện !
Đại đội cũng  thiếu những vụ xã viên trộm cắp . Hôm nay chúng trộm dưa ở nhà  , ngày mai  đến nhà hàng xóm lấy đồ ăn. Bất cứ ai  bắt gặp, đều  thể thoát khỏi việc  bắt đến công xã tiếp nhận phê bình và giáo dục. Thậm chí, chúng còn  đưa   công chúng để  chỉ trích, trở thành trò  cho  .
Không  gì thêm, Cố Tích Hoài gật đầu,  lao  bóng đêm,  thẳng tới nhà Vương Phúc.