Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Những dãy bàn  dọn , thanh chắn ngang cũng  kéo lên, cuộc vui kết thúc. Điền Tĩnh  đưa  trại giáo dục lao động,  chuyện coi như  giải quyết xong.
Mấy  trong nhóm xã viên xem trò vui xong , chủ động rút lui. Có  lấy công điểm ghi việc  . Khoảnh khắc , ai cũng bận rộn với công việc của , chẳng ai còn nhắc  chuyện  nữa.
Cố Chí Phượng  cũng  rõ là ông  đang vui  buồn, chỉ thấy ông bế Yến Thiếu Đường  ghi công điểm.
Cố Tích Hoài liếc ông  một cái  bước đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài: "Được , đừng nghĩ nữa,  ghi điểm việc   thôi."
Hôm nay,     Cố Nguyệt Hoài bằng một ánh mắt khác. Mỗi câu cô  đều mang tính sát thương cực cao, khiến Điền Tĩnh và  hai ngu ngốc   còn lời nào để  .
Tài ăn   quả là   dạng , nếu  bồi dưỡng ,     cô sẽ trở thành một nhà ngoại giao đấy.
Nghĩ , Cố Tích Hoài bất giác mỉm .
Những  nghèo như bọn họ   điều kiện  học,    thể mơ tưởng tới con đường như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/374.html.]
Cả nhà ghi công điểm xong  về, chẳng ai đến chỗ chú Lục để xem tình hình của Cố Duệ Hoài.
Khi họ về đến nhà, trời  tối sầm. Cố Nguyệt Hoài thắp đèn dầu, bắt đầu nấu cơm tối.
Nhà thiếu thốn đồ đạc, cô chỉ  thể nấu cháo, xào thêm một bát trứng gà. Mùi trứng chiên thơm ngậy hòa quyện cùng hành lá xắt nhỏ khiến Yến Thiếu Đường khẽ chớp mắt. Cô bé ngoan ngoãn   chiếc giường đất đợi ăn, đôi mắt linh động hơn hẳn so với ngày hôm .
Nga
Cố Nguyệt Hoài ngẫm nghĩ một lúc,  đó lấy một bát nhỏ đổ trứng gà   đưa cô bé cái thìa.
Ban đầu Yến Thiếu Đường tỏ vẻ mờ mịt, nhưng  khi thấy vẻ mặt khích lệ của Cố Nguyệt Hoài, cô bé im lặng một lúc  từ từ vươn bàn tay nhỏ nhắn  cầm cái thìa, vụng về đảo trứng gà trong bát, khó khăn lắm mới đút   miệng. Hai mắt cô bé sáng lên như  thắp sáng, ngập tràn niềm vui.
"Thiếu Đường giỏi quá!" Cố Nguyệt Hoài  giấu  niềm vui trong ánh mắt, nở một nụ  nhẹ, như thể trút  gánh nặng.
Giống như cô nghĩ, việc cô kiên trì cho Yến Thiếu Đường uống nước giếng  gian mỗi ngày   thể dần dần cải thiện  cơ thể của cô bé!
Nói như  ,chỉ cần cô vẫn tiếp tục cho cô bé uống nước giếng  gian để trị bệnh,   sẽ  ngày cô bé bình phục  . Đến lúc , chắc chắn   sẽ vui mừng lắm,  ?