Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe ,  ngẩng đầu lên, lộ  một gương mặt thanh tú, đôi mắt nâu nhạt ôn hòa, sống mũi cao thẳng, làn da trắng nõn. Mỗi cử động của  đều toát lên vẻ thư thái, như mang theo một khí chất cao nhã, thanh thoát của dòng dõi thư hương .
Chàng thanh niên vóc dáng cao gầy, đĩnh bạt, như cây tùng bạch dương vươn cao giữa trời, nổi bật giữa đám  như một ngọn cờ đơn độc.
Cậu lắc đầu bất lực,  : "Gọi lớn  để  gì?    điếc."
Có  trong đám đông thở dài  cất cao giọng: "Vậy   , bọn em  hết lời khuyên ,   chịu ở   ? Nếu giờ  , sợ là chúng  sẽ  gặp  trong mấy năm tới ."
Chàng trai trẻ nở nụ  dịu dàng, giọng  đầy sự quyết tâm: "  . Thiếu Ngu còn  chăm sóc hai đứa em, một    sẽ  gánh nổi.   đến giúp Thiếu Ngu. Mấy  đừng  gì nữa,  còn một tháng nữa mới ,    ngay ."
Nga
Vừa  thấy hai từ "Thiếu ngu", cả đám  đột nhiên im lặng, một sự tĩnh lặng kỳ lạ bao trùm, mang đến cho   cảm giác như cơn bão sắp đến, nặng nề và ngột ngạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/376.html.]
Sau một lúc trầm mặc, một  ngập ngừng lên tiếng: "Kim An, chuyện tới hiện giờ, ngươi còn  đối  đào tim đào phổi  gì? Chúng    còn chung đường nữa, nhà  mắc  chuyện ,  nhất là đừng dính , kẻo   liên lụy."
"  đấy,  năm, bây giờ nhà họ Yến giống như ổ tai họa,   tránh còn  kịp, ai cũng  cách xa một chút,     xuống nông thôn với Thiếu Ngu nữa? Chú Tống sẽ để   ?"
" ,  năm , hiện giờ Yến gia đang gặp  chuyện lớn, cây đổ bầy chim bay ,   đều tránh còn  kịp, ai cũng  tránh càng xa càng . Chỉ   còn nhớ thương tình cảm ngày xưa, bây giờ  còn  cùng  xuống nông thôn? Tống thúc  đồng ý để   ?"
"Anh năm, đừng mù quáng như , Yến gia  còn là Yến gia của   nữa. Anh cũng nên vì Tống thúc và gia đình mà suy nghĩ ."
Nghe đến đây, Tống Kim An cau mày, nụ   khuôn mặt  tuấn dần phai nhạt. Rõ ràng,   thích  những lời như .
"Cậu  là Yến Thiếu Ngu, còn  là Tống Kim An, Yến Thiếu Ngu và Tống Kim An từ nhỏ  cùng  lớn lên trong một đại viện, cùng chia ngọt sẻ bùi. Dù  biến cố gì xảy ,  cũng sẽ  bỏ mặc   , tình cảm  em từ nhỏ của chúng    là giả.   quan tâm các ngươi nghĩ ,   mãi mãi là  em của !"
"Về  đừng  những lời như  nữa, mấy  cũng  tính  ."