Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thông thường,  ai nỡ mua đồ hộp để ăn, chủ yếu dùng  quà biếu khi thăm  , bạn bè.  ngay cả khi  quà,   cũng  đắn đo mãi, nghiến răng lắm mới dám mua.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu,  chia đồ hộp  thành từng phần  :
" ,   nếm thử , em  đấy."
Cố Chí Phượng  phần trái cây đóng hộp trắng như tuyết trong bát, ánh mắt  vui mừng  đầy tự hào:
"Bé thật sự trưởng thành ! Không chỉ  vẽ tranh, mà còn   cả đồ hộp. Cuộc sống   nhất định sẽ ngày càng  hơn. Ai mà cưới bé nhà  thì đúng là phần mộ tổ tiên mạo khói  !"
Cố Đình Hoài  cạnh gật đầu phụ họa. Anh nếm thử một miếng, vị ngọt dịu dàng tan  trong miệng, ngon đến mức  thể tả.
Thời đại ,    chịu nhiều khổ cực, chỉ cần một chút ngọt thôi cũng đủ  cho cuộc sống trở nên tràn ngập hứng khởi.
Trong thời đại ,   đều  ăn khổ . Chính vì  , chỉ cần  một chút vị ngọt, cũng  thể khiến con   cảm thấy hạnh phúc , cuộc sống cũng  quá gian nan .
Cố Nguyệt Hoài  những lời khen , cũng  thấy ngại ngùng, vui vẻ nhận lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/454.html.]
Bữa cơm tối nhanh chóng kết thúc. Cả nhà chia  ăn phần đồ hộp, ai nấy đều hài lòng,  mặt hiện rõ niềm vui.
Lúc , Cố Chí Phượng mới nhớ đến chuyện  hứa với Cố Thiên Phượng. Ông chần chừ một lúc,  :
"Bé , ngày mai con   , còn cô cả của con..."
Cố Nguyệt Hoài  nghĩ kỹ từ , liền thuận miệng đáp:
Nga
"Trưa mai cha xin nghỉ, đến công xã chờ con. Con  thể  ngoài ăn trưa với cha,  cùng cha đến huyện một chuyến."
Nhiếp Bội Lan là  khôn khéo , luôn coi trọng thanh danh, tuyệt đối   liên quan đến Cố Chí Phượng, một  nhà quê mang dáng vẻ quê mùa , thô kệch . Nếu cô  ở bên cạnh, e rằng cha cô sẽ  những    ' ăn tươi nuốt sống ' mất.
Cố Chí Phượng   thì lắc đầu:
"Như   . Ngày đầu tiên  ,  con  thể trì hoãn công việc ? Thôi,   nữa. Dù , cô cả của con cũng  yêu cầu chúng   đến, cứ để  chuyện như  ."
Khi ông   những lời , ngữ khí  chút phức tạp, rõ ràng là trong lòng cảm thấy tiếc nuối. Dù , nơi đó    mà ông  lâu lắm    gặp là chị cả , còn với  cả và chị hai . Bốn  chị em bọn họ   nhiều năm  thể tụ họp đủ cùng .