Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sự căng thẳng và thù hận trong lòng cô  như vơi  đôi chút. Khóe mắt cô   nóng lên, một cảm giác phức tạp trào dâng trong lòng.
Tống Kim An  như thế, vì cớ gì   thuộc về Cố Nguyệt Hoài?
Không! Tống Kim An  thuộc về Điền Tĩnh , của cô  , chỉ  thể là của cô  !
Điền Tĩnh sợ hãi ngước mắt lên, giọng  khẽ khàng: "Cảm ơn ."
Cảm ơn , Tống Kim An.
Chào , Tống Kim An.
Cố Nguyệt Hoài  cách đó  xa  Điền Tĩnh rũ mi giọng điệu nhẹ nhàng, dáng vẻ mềm mại đáp lời cùng Tống Kim An thì  khỏi nhướn mày, thì  từ lúc bắt đầu, hai  bọn họ   miêu nị . Thật  thể   , Tống Kim An  thật đúng là một   thương hương tiếc ngọc  !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/542.html.]
Bữa ăn kết thúc, buổi phỏng vấn  tiếp tục diễn .
Tuy nhiên,  khi  trở  công việc, Điền Tĩnh tranh thủ dọn dẹp bàn ăn, trong khi các thanh niên trí thức bận rộn thu dọn hành lý. Một nhóm  từ 《 quần chúng nhật báo 》 cũng tụ họp  với  để thảo luận về kết quả  việc buổi trưa.
Ngụy Lạc  gần đó,   Cố Nguyệt Hoài và Bùi Dịch trò chuyện,   Hoàng Bân Bân chăm chú  bản thảo. Trong lòng cô nhẹ nhõm hơn đôi chút. Có đủ tài liệu thực tế, cuối cùng cũng  thể xuất bản một bản tin tuyệt vời. Còn về phần Lưu Tường, dù  cũng chỉ là nhân sự  kèm ,  nhắc tới cũng thế , cô cũng   phí tâm nhắc nhở .
Nga
Khi  việc dọn dẹp  xong, Ngụy Lạc lên tiếng: "Mọi  cũng , nhóm thanh niên trí thức từ thủ đô đến đây đều  bối cảnh  tầm thường. Tòa soạn của chúng  cần cử hai  ở  tiếp xúc gần với họ để thuận lợi lấy tin bất cứ lúc nào. Vậy ai tình nguyện nhận nhiệm vụ ?"
Ngụy Lạc  dứt lời, sắc mặt Lưu Tường lập tức  đổi, ánh mắt cô  lộ rõ vẻ kinh ngạc: " Còn  nhiệm vụ ngoại phái ? Nghĩa là  tiếp tục ở  đây ?"
Mặc dù nơi  cách công xã  xa, nhưng nông thôn vẫn là nông thôn. So với thành phố, điều kiện sinh hoạt ở đây quả thật chẳng đáng nhắc tới. Huống chi, nơi  ăn uống điều kiện gian khổ   , đám thanh niên trí thức thỉnh thoảng còn xảy  mâu thuẫn, thậm chí đánh . Lỡ chẳng may cô   liên lụy thì ?
Ngụy Lạc nghiêm nghị gật đầu, giọng điềm tĩnh: " , ở  và cùng ăn cùng ở với các thanh niên trí thức."