Mặc dù , Cố Chí Phượng vẫn ngẩng đầu, trừng mắt  Cố Tích Hoài:
"Con bớt bịa đặt về bé ."
Cố Tích Hoài bĩu môi,  thèm để tâm. Anh đúng là lo nghĩ linh tinh,   chừng Cố Nguyệt Hoài nấu nhiều cơm như thế   để cho bọn họ ăn.
Cố Nguyệt Hoài mở cửa, bước  ngoài,  thẳng tới nhà Bí thư chi bộ.
Thời , trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử   nhiều hộ gia đình  ăn thịt. Nhà Trần Nguyệt Thăng là một, nhà chủ nhiệm Hoàng là hai, và một hộ gia đình nữa là nhà Vương Phúc – Bí thư chi bộ.
 cô  thể đến nhà Trần Nguyệt Thăng. Còn chủ nhiệm Hoàng  đưa Điền Tĩnh đến trung tâm y tế xã, nên   ở nhà. Nhà của Vương Phúc  xây bằng đất, đầu tường còn mọc một bụi cây nhỏ,   tao nhã.
Nga
Nhà ông  mở cổng, Đoạn Cúc Hoa – vợ Vương Phúc đang vén rèm cửa xào rau, một mùi thịt nồng đậm bay .
Cố Nguyệt Hoài gõ cửa  bước  sân, gọi to:
"Thím Cúc Hoa ơi!"
"Ai đó?" Đoạn Cúc Hoa  thấy tiếng gọi thì thò đầu  ngoài, cầm xẻng cơm. Thấy là Cố Nguyệt Hoài, bà  lập tức cau mày, sắc mặt đen , hỏi:
"Cháu đến nhà thím  gì?"
Bà  nghĩ thầm trong bụng: Cố Nguyệt Hoài ham ăn biếng   thành thói, hôm nay  đến đây  giờ cơm là  xin cơm ?
Sắc mặt Đoạn Cúc Hoa càng thêm khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/55.html.]
Cố Nguyệt Hoài thấy  đành  như   thấy, nở một nụ  tươi,  :
"Thím Cúc Hoa, hôm nay khó khăn lắm nhà cháu mới tụ họp đông đủ, cháu  xào một món nhưng trong nhà   thịt, nên đến nhà thím mua một ít. Thím xem   ?"
Vừa , nàng còn giơ một xấp tiền giấy trong tay.
Đoạn Cúc Hoa  thấy tiền, sắc mặt bà  bớt đen  đôi chút. Nghe cô   mua thịt cho  nhà ăn, bà   ngạc nhiên. Dù  thì ai cũng thấy  rõ Cố Nguyệt Hoài ích kỷ đến mức nào.
Bà  nghĩ một lúc  đáp:
"Thịt trong nhà thím  còn nhiều, chỉ còn  một miếng ba chỉ thôi, cháu  cần ?"
Cố Nguyệt Hoài mừng rỡ, trịnh trọng :
"Con cần, thím bán  cho con ."
Đoạn Cúc Hoa xào xong rau, tiện tay  nhà lấy miếng thịt, đồng thời cầm cán cân  hỏi:
"Cháu cần bao nhiêu?"
Cố Nguyệt Hoài  miếng thịt ba chỉ dài bằng ba ngón tay trong tay Đoạn Cúc Hoa, đáp:
"Cháu cần nguyên miếng ."
"Cháu cần hết luôn ?" Đoạn Cúc Hoa  chút ngạc nhiên. Mỗi  nhà bà  cắt thịt, cũng chẳng bao giờ cắt nhiều, vì phiếu thịt  dễ , mà Cung Tiêu Xã cũng hạn chế. Miếng thịt  là do con gái  gả  thành của bà , khi về thăm, mang trở về.