Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Yến Thiếu Ngu mím chặt môi, đôi mắt hoa đào đen láy  chằm chằm  cô. Sau một hồi lâu,  thấp giọng đáp:
“Về   cần nấu cơm cho  nữa.  sẽ tự xoay xở.”
Thay vì nhận sự giúp đỡ từ một cô gái,  nghĩ  nên tự mua lương thực và tự nấu ăn thì hơn.
Nụ   gương mặt Cố Nguyệt Hoài chợt tắt. Cô ngước mắt  Yến Thiếu Ngu, giọng  bình thản:
“Mỗi ngày  đều nấu cơm,   chỉ riêng cho  .  còn  lo cho cha và  hai,  ba của . Dù  cũng  thể vì nấu thêm cho  mà để  nhà  cùng ăn giống  , đúng ?”
Yến Thiếu Ngu nhíu mày. Lời cô   thật sự  lý.
Ban đầu,  nhờ cô nấu cơm vì thấy tay nghề bếp núc của cô  tệ,  thêm chi phí chỉ hai đồng, quả thực  rẻ.  nghĩ kỹ , nhờ cô mãi thế  đúng là  bất tiện. Anh gật đầu, đáp lời:
“Là  suy nghĩ  chu đáo. Sau , đồng chí Cố  cần nấu cơm cho  nữa.”
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, cảm thấy   tính tình đúng là giống con lừa , quật như  .
Cô bỗng nhiên nở nụ , chậm rãi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/572.html.]
“Nếu     mang cơm tới,  thì mời  đến nhà  ăn cũng .”
Yến Thiếu Ngu lạnh nhạt  cô, chẳng cảm thấy câu  đó buồn  chút nào. Những gì nên ,    hết. Tiền ăn cũng  đưa,   định hủy bỏ nên sẽ  đòi .
Bóng lưng Yến Thiếu Ngu khuất dần, trong lòng Cố Nguyệt Hoài bỗng dâng lên một cảm giác khó tả. Kiếp ,  luôn  lưng  là cô kiếp  nhưng thật  báo ứng a , đúng là phong thuỷ luân phiên chuyển !
Cũng , cô  tin    khi  thấy Thiếu Đường vẫn  thể tiếp tục quật .
Nga
Đang định xoay  bước  phòng , cô bất ngờ phát hiện Điền Tĩnh đang nấp ở góc khuất, lén lút  về phía .
Ánh mắt cô tối . Cố Nguyệt Hoài kéo kéo khoé môi , nở một nụ  , nhưng trong nụ      chút độ ấm nào .
Điền Tĩnh giật  như  kim đâm, vội trốn sang một bên, tim đập liên hồi.
Chờ khi cảm xúc bình , cô  ngó  thì phát hiện Cố Nguyệt Hoài   mất. Trên mặt cô  thoáng hiện vẻ ảm đạm. Điền Tĩnh nghiến răng, dùng sức cắn môi.
Sau nhiều   Cố Nguyệt Hoài áp chế, cô  bất giác nảy sinh sự sợ hãi đối với  .
Cô  là một  xuyên thư , cô   góc  của thượng đế , nhưng   một  dân bản xứ áp chế , việc    chỉ sợ   sẽ  rụng răng .