Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Đình Hoài dẫn đầu bước  cửa, đáp ngắn gọn:
"Đi xem thử."
Cố Chí Phượng vội xỏ giày, theo sát  cả  ngoài. Trước khi , ông   dặn dò  ba:
"Thằng ba, con ở nhà trông Thiếu Đường. Lỡ cô bé tỉnh dậy  thấy ai thì ?"
Cố Tích Hoài gật đầu, bước sang phòng Cố Nguyệt Hoài kiểm tra. Thấy Yến Thiếu Đường vẫn ngủ say,   tiếng chuông đánh thức,  mới yên tâm trở .
Ở đầu thôn , các xã viên tụ năm tụ ba, lầm lũi đạp gió lạnh tập trung.
Vương Phúc giơ cao đèn bão,  lớn:
"Các đồng chí, điểm thanh niên trí thức của đại đội chúng   một đồng chí nữ đến giờ vẫn  về. Có ai trong các vị từng gặp cô  ? Đêm hôm khuya khoắt, cô  là một nữ đồng chí, nếu  chuyện gì  , đây là vấn đề  nghiêm trọng.  yêu cầu  , ai  thì  ,   giấu diếm!"
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/619.html.]
Nói xong, ánh mắt ông lướt qua đám đông, vẻ mặt nặng nề.
Bên , các xã viên bắt đầu bàn tán xôn xao:
"Thanh niên trí thức mất tích ? Chuyện   là gì? Giờ thiếu lương thực mới là điều cần lo. Tự họ , tự họ về,   bắt chúng   tìm chứ? Nửa đêm  còn gây sự!"
"Cũng đúng. Ai mà  nữ đồng chí  nửa đêm    chuyện gì tệ hại ?"
"Bí thư chi bộ, chuyện thiếu lương thực thì  ? Khi nào mới dùng công điểm đổi lương? Có xếp theo thứ tự  đây?"
Ban đầu, vì chuyện của Phan Nhược Nhân mà nhóm xã viên  đánh thức  giữa đêm, nhưng  khi trao đổi một hồi, sự tình  từ tìm một thanh niên trí thức  lái sang chuyện khuyết lương ,  cho họ  tìm một thanh niên trí thức còn  bằng suy xét giải quyết vấn đề lương thực  . Nói cho cùng , đối với những xã viên bình thường mà  , vấn đề liên quan đến lương thực chính là vấn đề sinh tử . Chừng nào  giải quyết xong, nhóm   sẽ  ngừng gây ầm ĩ. Con  chính là ích kỷ như thế đấy , một khi  biến cố xảy  , đa  con  thường theo bản năng bo bo giữ  , chỉ vì sinh mạng của  mà lo lắng sợ hãi , so với tương lai bản  và gia đình  thể  đối mặt với việc c.h.ế.t đói , thì việc Phan Nhược Nhân mất tích   liên quan gì đến họ  .
Vương Phúc  mà đau đầu, sống lưng vốn  còng nay như càng nặng thêm.
Cố Nguyệt Hoài  bên cạnh ông, thấy vẻ mệt mỏi và tinh thần suy sụp của ông thì trong lòng  khỏi chua xót.