Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhìn biểu cảm , Tống Kim An  tức giận  thất vọng. Anh  lắc đầu, trầm giọng :
"Tổ trưởng Chu  cần khách khí như . Chúng  xuống nông thôn là để rèn luyện,   để hưởng phúc. Nếu Nhược Nhân  điều gì  phù hợp, mong tổ trưởng đừng bận tâm."
Lời   khiến sắc mặt Phan Nhược Nhân tối . Cô cụp mắt xuống, che  vẻ  cam lòng trong đáy mắt.
Chu Phong dường như  để tâm, chỉ mỉm  xua tay:
"Không ,  . Thanh niên trí thức Phan chỉ vì  quen cuộc sống nơi  nên đến than thở chút thôi. Quả thật điều kiện sinh hoạt ở đây còn nhiều hạn chế.  sẽ phản ánh với lãnh đạo huyện để  sự cải thiện."
Tống Kim An   thì cau mày chặt hơn, ngắn gọn đáp:
"Không cần."
Nói xong,   nắm lấy cổ tay Phan Nhược Nhân, gật đầu với Chu Phong:
"Cảm ơn tổ trưởng Chu  đưa Nhược Nhân trở về. Nếu em   về đến nơi an , chúng  sẽ   phiền ông thêm. Hôm nay vẫn còn nhiều việc  ."
Chu Phong  hề tỏ vẻ bất mãn  sự lạnh nhạt của Tống Kim An. Ông  chỉ mỉm , gật đầu chào tạm biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/625.html.]
Khi Tống Kim An kéo Phan Nhược Nhân  xa, Chu Phong  yên tại chỗ, ánh mắt lóe lên một tia sâu xa.
Lúc , Thôi Hòa Kiệt từ trong đám  bước , thì thầm vài câu với Chu Phong  khi ông  lên xe rời .
Cố Nguyệt Hoài  bên cạnh, yên lặng   bộ cảnh tượng ,  đó thu hồi tầm mắt  lưng trở về .
Thôi Hòa Kiệt quả thật  khác gì kiếp , mục đích đến đây vẫn chỉ để lấy lòng Tống Kim An. Chu Phong cũng chẳng hề giấu giếm nịnh bợ . Tuy nhiên, điều khiến cô thắc mắc là  hiểu Phan Nhược Nhân rốt cuộc tìm Chu Phong để  gì?
Sự trở về của Phan Nhược Nhân khiến tất cả   trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử thở phào nhẹ nhõm.
Nga
  kịp an  bao lâu, điểm thanh niên trí thức  nhanh chóng nảy  những tranh cãi kịch liệt.
Trong sân của điểm thanh niên trí thức, trán Tống Kim An nổi lên những vệt gân xanh, giọng  nghiêm khắc, đè nén cơn giận:
"Phan Nhược Nhân,  em   tìm Chu Phong? Rốt cuộc em   gì với ông ?"
Phan Nhược Nhân cúi đầu, rụt cổ , lắp bắp đáp:
"Em... Em   gì cả, chỉ là... chỉ là  ở đây ăn  ngon, ở  , chẳng  ông  cũng    ? Anh  gì mà cứ tra hỏi em thế? Rốt cuộc    là  họ của em ?"