Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Phan Nhược Nhân cứng đờ mặt, ngẩng đầu lên trừng mắt với Điền Tĩnh: "Cô đến  gì? Cô cũng đến để chê   ?"
Cô   về phía Điền Tĩnh, trong ánh mắt lộ rõ sự khinh bỉ. Phụ nữ ở nông thôn đều thấp hèn, chẳng  ai là  cả!
Điền Tĩnh  ánh mắt sắc như d.a.o của Phan Nhược Nhân  cho  chấn động, cô  cúi mắt, vội vàng lắc đầu: "Sao  thể... Sao  thể?  chỉ là thấy cô   Cố... Cô ... Cô  luôn thích cướp  yêu của  khác."
Điền Tĩnh ngừng  một chút,   tiếp: "  thấy cô, giống như  thấy bản    , nên mới thấy đau lòng."
Phan Nhược Nhân  , đột nhiên khựng , nghi ngờ  Điền Tĩnh: "Cô đang  Cố Nguyệt Hoài?"
Điền Tĩnh cúi đầu, che giấu ánh sáng sắc bén trong mắt, cô  nhẹ nhàng gật đầu.
Cố Nguyệt Hoài theo tiếng chuông  đầu thôn, nhóm xã viên vốn   việc gì , họ đang lo lắng về chuyện thiếu lương thực, nên khi  thấy tiếng chuông, họ vội vàng thu dọn đồ đạc, tụ tập  xem bí thư chi bộ  biện pháp gì để giải quyết .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/631.html.]
Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cũng đến, hai  vẫy tay gọi Cố Nguyệt Hoài. Mặc dù trong nhà  thiếu lương thực, nhưng trong thời điểm , họ cần  cùng tiến cùng lùi với các xã viên khác, nếu  sẽ dễ dàng  nghi ngờ.
Hôm nay, Vương Phúc trông khá tỉnh táo, ông  : "Các đồng chí xã viên, mặc dù hôm nay chúng   nghỉ, nhưng việc thiếu lương thực là chuyện cấp bách, vì  đại đội tổ chức lên núi tìm cái ăn!"
Cả nhóm xã viên   đầy ngạc nhiên. Vương Phúc tiếp tục: "Đương nhiên, việc   bắt buộc, nhưng  núi  sói, lợn rừng, khá nguy hiểm. Nếu  tổ chức thành đoàn,  thể  sâu bên trong . Chúng   chuẩn  bẫy,  thể bắt  lợn rừng, thỏ, dù  cũng  đến nỗi c.h.ế.t đói!"
Lập tức,   trong đám đông hô lên: "Bí thư chi bộ! Khi nào chúng   thể đổi công điểm lấy lương thực? Thứ tự ai sẽ  ưu tiên?"
Lương thực của đội  hạn, việc ai  đổi  sẽ quyết định ai   lương thực. Cả nhóm xã viên   bằng ánh mắt đầy cảnh giác, và những cuộc tranh luận nổ .
Nga
"Nhà  là xã viên tiên tiến, trong nhà đều là lao động, rõ ràng  cho chúng  đổi công điểm !"
"Xạo! Nhà  là lao động gương mẫu,     đổi ?"
"Nhà    già, trẻ nhỏ,   lương thực sẽ  sống nổi, bí thư chi bộ, ông là  của đại đội,   thể thấy c.h.ế.t mà  cứu? Cả gia đình  chỉ sống dựa  chút lương thực đó!"