Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô  bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Cố Nguyệt Hoài,  khỏi rùng , một luồng hàn khí dọc theo sống lưng lan .
Cố Nguyệt Hoài như đang suy tư điều gì,  cô  ,  lạnh một tiếng, nửa cong  đối diện với ánh mắt cô  , nhàn nhạt : "Cô  mảnh đất trồng củ đậu ,   là cùng chỗ   ?"
Nga
Cô  cô  cũng bắt đầu hoài nghi , nhưng điều đó thì   ?
Mọi  đều   là "" theo nghĩa bình thường, lúc  mới công bằng,   ?
Cô cũng coi như    hiểu rõ , vì  đời   thua thảm như . Một  tâm cơ , thủ đoạn  cùng lúc   ' ký ức ' và ' bàn tay vàng ' , một  ngu ngốc vô tâm như cô    thể thắng  . Cô khi đó còn   là con dê béo chờ     thịt  ?
Điền Tĩnh cảm thấy tay chân  lạnh buốt, căn bản  dám đối diện với Cố Nguyệt Hoài. Lúc , lòng cô  đang rối bời,  thứ như  mòng mòng trong đầu cô  , cái ý nghĩ về "Cố Nguyệt Hoài"  mắt  lai lịch gì khiến cô  cảm thấy như    đang chìm trong băng giá,  còn tâm trí để quan tâm đến chuyện mảnh đất trồng củ đậu?
Cô  cần  suy nghĩ thật kỹ ...
Nghĩ như  , Điền Tĩnh khẽ nhíu mày, đưa tay ôm đầu, vẻ mặt đầy đau đớn. Cô  :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/640.html.]
"Bí thư chi bộ,   đau đầu,  thể xin phép  lên núi với    ?"
 lời  dứt, Điền Tĩnh đột nhiên sực nhớ nội dung trong tiểu thuyết. Theo đó, xã viên và nhóm thanh niên tri thức cùng lên núi, gặp trận mưa to dẫn đến sạt lở đất. Trong tình huống nguy cấp, Cố Nguyệt Hoài trùng hợp cứu  Tống Kim An, khiến tình cảm giữa hai  tiến triển nhanh chóng.
Nếu cô   , chẳng  là nhường cơ hội  cho Cố Nguyệt Hoài  ?
Điền Tĩnh  im, ánh mắt lộ vẻ khó xử. Hiện tại, cô   thể chắc chắn Cố Nguyệt Hoài rốt cuộc là  xuyên qua   sống , việc cần  bây giờ là  tiếp cận Cố Nguyệt Hoài , tìm hiểu rõ ràng  mới cân nhắc hành động tiếp theo . “Biết   , trăm trận trăm thắng,” cô    hoảng loạn.
Vương Phúc  sắc mặt tái nhợt của Điền Tĩnh, ông   khó, gật đầu đồng ý:
"Vậy cô nghỉ ngơi ."
Thật , trong lòng ông cũng thầm thở phào. Nếu Điền Tĩnh  , công lao phát hiện ruộng củ đậu đương nhiên thuộc về Cố Nguyệt Hoài, đúng như mong  của ông.