Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ruộng củ đậu chính là nguồn lương thực  thể cứu mạng cho cả đại đội. Vương Phúc  rõ điều , nên càng  cho phép bất kỳ ai qua loa  giở trò mánh khóe.
Ánh mắt Điền Tĩnh khẽ lóe lên, cô  mím chặt đôi môi khô nứt của , lúng túng   trả lời thế nào.
Một hồi lâu  nhận  câu trả lời, Vương Phúc thở dài, lắc đầu:
"Tiểu Điền, chuyện lương thực mà cô cũng đem   trò đùa với xã viên. Chuyện   xong . Cô tự liệu mà thu xếp cho  thỏa."
Nga
Dứt lời, ông  buồn để ý đến Điền Tĩnh nữa, trực tiếp xuyên qua đám  đang hái nấm, bước về phía Cố Nguyệt Hoài.
Sắc mặt Điền Tĩnh trắng bệch, các đường gân  tay nổi lên, hai nắm đ.ấ.m siết chặt. Cô  hít sâu một , cố gắng lấy  bình tĩnh,  bước đến bên cạnh Tống Kim An.
Cô  gượng , giọng  mang theo chút tự trách:
"Thật sự xin , thanh niên tri thức Tống. Hồi nhỏ  từng lên núi và  thấy ruộng củ đậu , nhưng chuyện đó  qua lâu , giờ   nhớ  vị trí chính xác nữa."
Tống Kim An thoáng ngạc nhiên. Nhìn gương mặt đầy vẻ áy náy của Điền Tĩnh,   nhẹ giọng trấn an:
"Đồng chí Điền, cô  cần  quá tự trách. Chuyện     của cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/645.html.]
Dù  tìm  ruộng củ đậu  ,   cũng  nghĩ Điền Tĩnh đáng  trách móc.
Sắc mặt Điền Tĩnh trở nên  hơn một chút. Giọng cô  khẽ xen lẫn chút buồn bã:
"Hồi nhỏ  chơi   với Cố Nguyệt Hoài.  còn kể với cô  về ruộng củ đậu. Có lẽ những năm qua, cô  thường lên núi tìm củ củ đậu. Bí thư chi bộ   sẽ để cô  dẫn đường."
Nghe , Tống Kim An ngẩn , vô thức  về phía Cố Nguyệt Hoài.
Lúc , cô đang  cùng Yến Thiếu Ngu, nét mặt điềm tĩnh. Ở phía bên , Vương Phúc đang xuyên qua đám đông, tiến về phía cô.
Phan Nhược Nhân   một cọc gỗ khô,  khẩy:
"Cái cô Cố Nguyệt Hoài  đúng là nhân phẩm  vấn đề. Rõ ràng Tiểu Điền phát hiện  ruộng củ đậu , thế mà cô   nhảy  giành công. Thật khiến  khác  khinh thường!"
Nghe thấy , khóe môi Tống Kim An khẽ giật giật,  lên tiếng phản bác nhưng  vẻ cô đơn  gương mặt Điền Tĩnh, cuối cùng     gì.
Không ai chú ý rằng, ở nơi khuất tầm mắt Tống Kim An, Điền Tĩnh và Phan Nhược Nhân lén liếc mắt  hiệu với , như  bàn bạc từ .