Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Một  khác chen :
"Ha, Điền Tĩnh từng  lao động cải tạo mà. Ai dám tin lời cô ? Chỉ  bí thư chi bộ mới dám tin tưởng cho cô  cơ hội thôi!"
Thêm một giọng cất lên, chua ngoa  kém:
"Thanh niên tri thức Tống, chẳng lẽ  thích Điền Tĩnh thật ? Để   cho  , cô  ăn cắp vặt mới  đưa  cải tạo. Cha cô  là một kẻ nghiện rượu,  khi cô   trại lao động cải tạo thì  dẫn em gái của cô    . Giờ cô  chẳng còn ai  thể nhờ cậy , chỉ là một  cô độc,  giúp  gì cho  !"
Những lời  gay gắt như d.a.o cắt, tiếng xì xào càng lúc càng dữ dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/648.html.]
Tống Kim An nhíu mày,  đám xã viên đang đằng đằng sát khí mà  khỏi giật . Anh  ngờ bọn họ  phản ứng mãnh liệt đến thế.
Đứng cách đó  xa, Cố Nguyệt Hoài   bộ sự việc. Ánh mắt cô lạnh lùng lướt qua Tống Kim An và Điền Tĩnh, tựa như đang đánh giá một màn kịch  đáng giá.
Nga
Sinh  trong cảnh phú quý, lớn lên giữa vòng tay nâng niu bảo hộ của những  xung quanh , những  ấm cô chiêu ở trong nhà ấm như bọn họ    thể hiểu  tầm quan trọng của lương thực đối với những  nông dân. Bọn họ  thể mỗi bữa đều ăn lương thực tinh , thịt , cá , gà , vịt đủ cả , lương thực phong phú thừa thãi . Cho nên cũng  thể   , ở những vùng quê nghèo , chỉ cần một cây củ đậu cũng đủ để một đứa nhỏ chắc bụng , mỗi bữa cơm đều là sự chắt chiu từ mồ hôi và nước mắt . Phải trải qua , mới  tầm quan trọng của nó , vì  điều  là điều bọn họ vĩnh viễn  thể hiểu  .
Điền Tĩnh  thời điểm     đến chuyện ruộng sẵn chỉ vì  dùng cơ hội  để xoay  , từ một   thanh danh  xí trở thành ân nhân cứu mạng của đại đội . Đáng tiếc ,   cô   tính sai  , tưởng rằng là một việc  thông  nhưng thật   là một hành động từ đào hố chôn  xuống . Cô  chỉ   núi  ruộng củ đậu, nhưng    chính xác vị trí của nó ,  khi sự việc  vạch trần thì điều cô  nhận   chính là sự chỉ trích của nhóm xã viên . 
Nhìn Điền Tĩnh càng chật vật, Cố Nguyệt Hoài  càng cảm thấy thoải mái.
Sắc mặt Điền Tĩnh tái nhợt, môi mấp máy như   điều gì, nhưng cuối cùng chẳng thể thốt  một câu biện minh  chỉnh. Cô  trốn phía  Tống Kim An, khẽ hít một , ngửi thấy mùi trúc nhàn nhạt từ  . Lòng Điền Tĩnh bất giác thấy ấm áp, một cảm giác   bất ngờ nảy sinh.