Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Suỵt.” Anh  hiệu im lặng, chân mày nhíu chặt, bước tới chắn   cô. Đôi mắt đen sắc lạnh của  chăm chú  về phía  căn nhà gỗ. Ở đó, gió gào thét dữ dội, và mặt đất bỗng rung chuyển.
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt  theo ánh mắt , bàn tay siết chặt con d.a.o găm vẫn còn vương máu.
Nga
Rõ ràng,   cô và Yến Thiếu Ngu may mắn dọa lui bầy sói. Bầy sói rời  là bởi vì một “vị khách” khác đáng sợ hơn  xuất hiện, khiến chúng cảm thấy áp lực mà từ bỏ. Trong tự nhiên , nơi mà chỉ tồn tại một quy tắc sinh tồn đơn giản , thô bạo, trực tiếp ' mạnh  yếu thua ' , thì kẻ  thể áp chế một kẻ khác chỉ  thể là một kẻ mạnh hơn !
Không lâu , một con gấu đen khổng lồ,   đen nhánh, dài gần hai mét, bất ngờ lao  khỏi rừng!
Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài co . Đôi môi khẽ run, giọng  bật  như lạc :
“Là gấu !”
Trán Yến Thiếu Ngu nổi lên gân xanh, ánh mắt  trở nên sắc bén và lạnh lẽo:
“Xem  căn nhà gỗ  là lãnh địa của gấu . Bầy sói vì  báo thù nên tới đây, nhưng vô tình thu hút gấu. Có điều , trong mắt bầy sói, chúng  cũng là những khối xương cứng khó gặm , đối diện cùng lúc với hai kẻ địch khó đối phó là một hành vi ngu ngốc , vì  chúng mới rút lui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/711.html.]
Khóe môi Cố Nguyệt Hoài khẽ giật:
“Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí. Có lẽ hôm nay chúng  thực sự sẽ c.h.ế.t ở đây.”
Mặc dù cô  đ.â.m Điền Tĩnh, liền ôm quyết tâm  bỏ mạng ở nơi  , nhưng  khi vất vả may mắn từ miệng sói tìm  chút hy vọng sống sót,   tìm đường chạy trốn  móng vuốt của gấu , thật đúng là đủ xui xẻo , hy vọng  mới nhen nhóm  nhanh chóng  tuyệt vọng nuốt chửng.
Cố Nguyệt Hoài nhớ từng   trong đội  rằng  núi  gấu đen, nhưng đây là  đầu tiên cô  thấy một con.
Gấu  dáng  cường tráng, tuy rằng chân ngắn, bước   chút loạng choạng, nhưng  cực kỳ nhanh nhẹn khi chạy.
Chúng  khứu giác và thính giác  nhạy bén, nhưng thị lực  cực kỳ kém, vì thế chúng thường  gọi là “Gấu mù.”
Cô từng  các bậc lão nhân trong thôn  rằng, khi gặp  gấu,  tránh xoay  và chạy ngay. Một là  thể chạy thắng gấu , hai là nếu    chạy sẽ khiến gấu nhận  đó là một  đang sợ hãi , kích thích bản năng săn mồi của chúng.