Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu  Bùi Dịch, khẽ ừ một tiếng  hỏi:
"Mấy ngày nay   về tòa soạn ?"
Bùi Dịch gật đầu, đáp:
"Sau khi từ  núi trở về,   về một chuyến. Chuyện của cô,    với tổng biên tập. Tổng biên tập Ngụy  coi trọng cô. Nghe tin cô xảy  chuyện, cô  còn đích   tìm cảnh sát nhân dân nhờ họ hỗ trợ tìm  . Cô rảnh rỗi thì đến báo bình an với cô  ."
Cố Nguyệt Hoài khẽ ừ,  đó hỏi tiếp:
"Cơm nước xong, đám thanh niên trí thức cũng  lên núi đào củ đậu cũng xã viên  ?"
Bùi Dịch ngẩn ,  lắc đầu:
Nga
"Bí thư  để thanh niên trí thức nghỉ ngơi tại điểm tập trung."
Nghe , hàng lông mày của Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướn lên, nét khinh thường thoáng qua trong mắt. Cô  hiểu rõ.
Hai ngày nay, nhóm thanh niên trí thức đều hoảng sợ. Bí thư chi bộ cố ý để họ nghỉ ngơi,  cho lên núi đào củ đậu.
Đám thanh niên trí thức , ai cũng   phận đặc biệt. Hai sự cố liên quan đến Tống Kim An và Yến Thiếu Ngu  khiến   kinh hoàng . Người vất vả lắm mới  thể trở về , bí thư chi bộ cũng  dám  để đám thiếu gia thiểu thư kim tôn ngọc quý  lên núi , sợ rằng nếu  thêm chuyện gì xảy , ông sẽ khó gánh vác trách nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/833.html.]
Bùi Dịch chuẩn  rửa bát, lúc xoay   thì đột nhiên   hỏi:
"Nhóm thanh niên trí thức chuẩn  đến bệnh viện huyện. Cô  ?"
"Bệnh viện huyện?" Cố Nguyệt Hoài khẽ , ánh mắt lóe lên ý tứ sâu xa. "Được, cùng  ."
Đợi Bùi Dịch rời , Cố Nguyệt Hoài ngoái đầu  về phương hướng của đám  Hoàng Thịnh . Ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn đá, một ánh sáng xanh nhạt thoáng qua đầu ngón tay  biến mất như  từng  chuyện gì xảy  .
Chỉ trong tích tắc, tiếng Hoàng Thịnh đau đớn gào thét vang lên từ trong phòng:
“Tê ——”
"A… Đau bụng! Mau gọi bác sĩ! Gọi bác sĩ  đây! Mau lên!"
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhếch môi  giảo hoạt .
Cô  ngờ rằng  đầu tiên sử dụng năng lực chữa trị  là để giáo huấn Hoàng Thịnh. Cũng quá  lời cho    !
Trong bữa sáng, nhóm thanh niên trí thức  một đĩa dưa chuột trộn. Hoàng Thịnh là   thích dưa chuột, cả đĩa đồ ăn đặt  mặt   như sợ  khác giành mất thế nhưng  tạo điều kiện thuận lợi cho cô .
Ban nãy , khi cô tiếp cận Hoàng Thịnh,  cố ý thả  chỗ dưa leo đó một chút lực lượng dự trữ . Chỉ cần cô dẫn dắt điều động , chỗ dưa leo Hoàng Thịnh ăn  sẽ nhanh chóng hấp thu sinh cơ nảy mầm sinh trưởng .
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》