Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tống Kim An liếc  Cố Nguyệt Hoài  tiên,  đó ánh mắt    về phía giường bệnh. Anh  bước chậm rãi đến, giữ lấy một góc chăn, giọng  nhẹ nhàng hết sức:
"Đồng chí Điền, cô   chứ? Bây giờ cô  an  . Chúng   trở về, đây là bệnh viện. Không  chuyện gì nữa , cô  thể  ngoài  chuyện với chúng  ?"
Người trong chăn  giọng  của   thì càng run rẩy dữ dội hơn.
Tống Kim An nhíu mày. Anh  dùng thêm sức,  kéo chăn , nhưng  thể kéo .
Nga
Cố Nguyệt Hoài thoáng hiện nét trầm ngâm. Cô bước tới,   giường bệnh, cúi đầu  từ  cao xuống chỗ chăn đang phồng lên. Dù Điền Tĩnh điên thật  giả vờ, thì cô  vẫn là Điền Tĩnh.
Cố Nguyệt Hoài túm lấy một góc chăn, dứt khoát dùng sức kéo mạnh. Chăn  giật , để lộ Điền Tĩnh đang co ro thành một cục, cơ thể gầy guộc, run lẩy bẩy.
"A—!"
Tiếng hét sợ hãi của Điền Tĩnh vang lên, cô  ôm đầu, kêu gào đến mức tê tâm liệt phế.
Tống Kim An sợ hãi lùi  nửa bước. Anh   sang  với Cố Nguyệt Hoài: "Hình như cô   bình thường lắm. Tốt nhất cô nên giữ  cách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/850.html.]
Không đáp lời, Cố Nguyệt Hoài kéo một chiếc ghế từ bên cạnh, đặt xuống gần giường bệnh. Cô  xuống, ánh mắt sắc bén đánh giá  phụ nữ  mặt.
Giọng cô trầm thấp, mang theo sự dò xét: "Cô  nhận   ?"
Điền Tĩnh co rúm  . Sau một lúc, cô  chậm rãi ngẩng đầu lên từ đôi tay gầy guộc. Khuôn mặt trắng bệch của cô  thoáng hiện lên vẻ mờ mịt. Ánh mắt đầu tiên đầy xa lạ,  đó dần chuyển thành trống rỗng mờ mịt, cuối cùng, cô   vùi đầu  khuỷu tay,   thêm gì.
Cố Nguyệt Hoài nhắm mắt , giữa hai hàng lông mày trong khoảnh khắc hiện lên một tia hoảng hốt .
Đây thật sự   là Điền Tĩnh, hoặc  thể , Điền Tĩnh    là Điền Tĩnh nữa, mà là một  khác.
Trên giường bệnh, Điền Tĩnh run rẩy, dáng vẻ yếu ớt  còn chút nào của sự tàn nhẫn và thủ đoạn mà cô từng thể hiện. Ngay cả nét  bộ  tịch  đây cũng   biến mất, chỉ còn  một  phụ nữ đờ đẫn, bất lực.
Điền Tĩnh tâm cơ thủ đooan,  điều ác nào  dám  , ngoan độc tàn nhẫn vốn nên  đày xuống 19 tầng địa ngục    ? Còn   mặt , rốt cuộc là ai?
Những suy nghĩ hỗn loạn như một mớ bòng bong tràn ngập trong đầu Cố Nguyệt Hoài. Tuy nhiên,  gương mặt cô  để lộ bất kỳ cảm xúc nào, chỉ lạnh lẽo như sương giá.
Nhận thấy nét  đổi trong ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài, Tống Kim An ngập ngừng hỏi: "Biên tập Cố, rốt cuộc   thế  ? Điền Tĩnh     ? "
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》