Hai  nắm tay  bước về phía phòng bệnh bên cạnh. Lúc , Hoàng Thịnh   đưa trở .
Cố Nguyệt Hoài gõ cửa. Người mở cửa vẫn là Bùi Dịch,  luôn    coi là phông nền . Cô  thoáng qua Hoàng Thịnh, lúc    còn kêu la đau đớn. Ánh mắt lướt qua   trong phòng, cô cất giọng:
" Bí thư chi bộ, phiền chú  đây một chút. Cháu  chuyện   với chú ."
Vương Phúc gật đầu,  cùng cô bước  ngoài.
Cố Nguyệt Hoài còn  kịp mở miệng thì ông  lên tiếng bằng giọng điệu kỳ lạ:
" Hình như thanh niên trí thức Hoàng   trúng tà. Trong bụng   mọc  một cây dưa chuột. Cháu thấy  kỳ lạ ? Ha, chú sống từng  tuổi ,  bao giờ gặp chuyện như thế!"
" Cây dưa chuột ?" - Yến Thiếu Ngu nhíu mày, giọng  pha chút nghi hoặc.
Vương Phúc gật đầu, nét mặt đầy khó hiểu:
"  . Lá cây xanh non tươi rói như thể  thể véo  nước . Nhìn chẳng giống thứ  nuốt  mà càng giống như mọc  từ bên trong. Thật sự kỳ quái!"
Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên, cô chậm rãi :
" Chắc là do  chuyện trái với lương tâm , nên mới gặp  chuyện  ."
Nghe , Yến Thiếu Ngu nhướng mày, ánh mắt như suy ngẫm, chăm chú  cô.
Vương Phúc thở dài, chắp tay   lưng, giọng trầm ngâm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/866.html.]
"Tiểu Cố, chẳng  cháu   đến đồn công an ? Đi, chú sẽ  với cháu."
Hoàng Thịnh   chữa khỏi, ông ở  đây cũng chẳng  việc gì để .
Cố Nguyệt Hoài khẽ lắc đầu, đáp lời:
"Bí thư chi bộ, chuyện  cháu  thể tự  giải quyết . Không  , hơn nữa còn  thanh niên trí thức Yến  cùng. Anh  cũng coi như là một trong những   liên quan,  thể  chứng cho cháu ."
Cô ngừng một chút,  tiếp tục:
" thật   một chuyện khác cháu   phiền chú."
Nga
Nghe , Vương Phúc thoáng ngạc nhiên. Ông  Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài một lúc, trong lòng dường như dấy lên một cảm xúc khó tả.
Là cảm khái  thương tiếc, ông cũng  rõ. Cố Nguyệt Hoài giờ  xem như nữ đồng chí xuất sắc nhất của đại đội Đạo Lao Tử,  mà chẳng ai trong đại đội lọt   mắt xanh của cô. Ngược , cô   thiện cảm với một thanh niên trí thức từ bên ngoài đến.
Thu hồi suy nghĩ, Vương Phúc hỏi:
"Có chuyện gì ? Cháu cứ  . Nếu giúp , chú nhất định  từ chối."
Vốn dĩ, ông còn lo lắng nên thưởng gì cho Cố Nguyệt Hoài vì những đóng góp của cô cho đại đội. Giờ cô chủ động yêu cầu thì càng đỡ mất công ông  suy nghĩ .
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》