Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Yến Thiếu Ngu  vẻ mặt kỳ lạ của cô, bất giác bật . Trong ánh mắt  thoáng hiện ý , ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa lên đỉnh đầu cô. Giọng  thong dong, trầm thấp:
"Đừng sợ,  sẽ  chuyện thật  với chú Cố."
Nga
Cố Nguyệt Hoài  giọng điệu đầy tự tin của , liền cong mắt, nhẹ giọng đáp:
"Ừm."
Hai   tới cửa phòng bệnh, gõ cửa một cái, Cố Nguyệt Hoài cất giọng: "Cha, con  đây!"
Cố Chí Phượng  ngủ, lập tức đáp: "Vào !"
Ngay khi cánh cửa  mở , Cố Nguyệt Hoài  thấy cha  đang chống gậy di chuyển từng bước. Khuôn mặt ông  vốn tràn đầy niềm vui khi thấy con gái trở về, nhưng  liếc qua Yến Thiếu Ngu   lưng cô, nét mặt lập tức sầm xuống, rõ ràng là  vui.
Ông hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nghiêm nghị liếc  Cố Nguyệt Hoài. Trong lòng Cố Chí Phượng thầm trách, con gái đúng là   lương tâm,   dẫn nam nhân đến gặp trưởng bối sớm như  chứ! Nghĩ đến đây, ông lẩm bẩm: "Con gái lớn  giữ , thật  giữ  mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/882.html.]
Yến Thiếu Ngu bước lên ,  chắn giữa Cố Nguyệt Hoài và ánh mắt lạnh lùng của cha cô. Anh cúi đầu lễ phép : "Chú Cố, từ lúc trở về từ  núi, cháu  kịp đến thăm chú. Chân chú thế nào  ạ?"
Cố Chí Phượng  dáng vẻ trầm  che chở của Yến Thiếu Ngu dành cho con gái , lông mày  giật giật. Ông chống quải trượng, chậm rãi   xuống giường bệnh, hai tay đặt lên quải trượng  vẫy tay gọi: "Cháu qua đây,  xuống."
Yến Thiếu Ngu gật đầu, đặt hộp cơm lên tủ đầu giường,  đó kéo ghế  xuống  mặt ông. Dáng   cao lớn, khiến  gian trong phòng bệnh dường như trở nên chật chội hơn. Khuôn mặt tuấn tú, dáng vẻ lạnh lùng của  toát  khí chất  tầm thường.
Cố Chí Phượng   một hồi, ánh mắt dần dịu . Không cần  nhiều, ông cũng thừa nhận rằng điều kiện của  thanh niên   , ít nhất còn hơn xa Trần Nguyệt Thăng  .
Quan trọng nhất là, con gái ông thích   ,  thái độ   cũng là giữ gìn và trân trọng con gái ông , cái cách    con gái khiến ông yên tâm . Yêu ai yêu cả đường ,  cha như ông cũng  thể quá đáng .
Cố Nguyệt Hoài thấy cha  bắt đầu mềm lòng, trong lòng  chút nhẹ nhõm. Cô bước tới  xuống bên cạnh ông,  híp mắt gọi: "Cha."
Cố Chí Phượng liếc cô một cái, bực  : "Đi , con đừng ở đây gây rối nữa. Mau  tìm  ba của con, đưa cơm cho bọn nó . Cha  chuyện   riêng với Thiếu Ngu."
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》