Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Này……” Vương Phúc nghẹn lời,  thật, mặc dù học y danh ngạch  quý giá, đối với bất cứ xã viên nào trong đại đội mà , đó là một cơ hội thăng tiến nhanh chóng, là một lối tắt để thoát khỏi cuộc sống vất vả quanh năm suốt tháng quanh quẩn ruộng đồng . Từ chỗ thấp lên cao , ai mà  khao khát . Tuy nhiên, điều    đúng với Cố Nguyệt Hoài!
Cố Nguyệt Hoài   việc tại 《 quần chúng nhật báo 》 , là một đơn vị  danh tiếng khắp cả nước, là đối tượng trọng điểm  quốc gia nâng đỡ. Dù là về phúc lợi, đãi ngộ  địa vị xã hội, tất cả đều  cao. Nói , ai mà   với con mắt kính trọng chứ?
Nếu chỉ vì một danh ngạch  huấn luyện ban mà từ chức, thì quả thật  phần mất nhiều hơn .
Cố Nguyệt Hoài mỉm  : “Vậy thì coi như  quyết định , đến lúc công xã mở huấn luyện ban , bí thư chi bộ cũng  thể  đề cử cháu  đấy .”
Hoàng Phượng Anh và chú Lục  , cả hai đều cảm thấy buồn bực với sự chấp nhất của Cố Nguyệt Hoài. Tuy , họ vẫn   gì,  lẽ vì cô hiện tại tuổi đời hãy còn quá trẻ ,  va chạm nhiều , nên vẫn  hiểu  sự khác biệt giữa  và những  khác. Chờ đến khi cô hiểu rõ, chắc chắn sẽ  từ chức nữa.
Chẳng bao lâu , Vương Bồi Sinh cùng nhóm xã viên  đến  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/920.html.]
Bọn họ vốn dĩ cũng  ngủ, vì việc trâu sống  ch.ế.t sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lợi ích của xã viên, tất cả đều đang trong nhà tính toán. Vừa  tin trâu    cứu sống , hơn nữa  an  sinh  hai nghé con , nhưng   một con  Lưu Nhị Nhĩ giấu  hiện  rõ tung tích , ai nấy đều đầy căm phẫn, vội vã  tìm nghé con.
Nga
Nhóm xã viên  đến , ánh mắt liền tập trung  Cố Nguyệt Hoài,  đang lặng lẽ  thẳng ở đó.
Cô mặc bộ áo bông cũ kỹ màu xám, nhưng ngũ quan  sắc sảo và mỹ lệ. Đứng ở đó, giống như một đóa sen trắng giữa bùn lầy, dù trong  cảnh ,  tỏa  khí chất thanh tao, khiến    khỏi cảm thấy dễ chịu. Dường như chỉ cần  cô ở đó,  khí trong chuồng trâu trở nên  khiến   chán ghét như  .
“Nguyệt Hoài, may   trâu  của đại đội  cô giúp đỡ    việc gì , nếu , tổn thất sẽ  nhỏ !”
“ , Tiểu Cố bây giờ  giống  nữa, công lao lớn như , ai mà   khen vài câu chứ?”
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》