Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô mơ hồ nhớ ở thời điểm đó , trong huyện  xảy  một sự kiện lớn  .
Một nhân viên hộ lý ở bệnh viện huyện  tự sát bằng cách thắt cổ.
Tin tức  ban đầu vẫn là  đưa  từ 《 quần chúng nhật báo 》 , khiến làn sóng dư luận nổi lên cực cao . Cảnh sát  điều tra một thời gian dài, nhưng cuối cùng vẫn  giải quyết  gì và  bỏ dở giữa chừng , bởi vì gia đình của nhân viên hộ lý quyết định từ bỏ  truy cứu.
Hoàng Thịnh là   từ bất cứ thủ đoạn nào, trong câu chuyện của bọn họ  nhắc đến một nữ nhân viên hộ lý của bênh viện huyện, nhân vật , địa điểm đều  điểm trùng hợp , thật sự  khó để  khiến cô liên tưởng đến sự kiện xảy  ở bệnh viện huyện kiếp  .
Tuy nhiên, thời gian   đúng .
Kiếp , vụ tự sát của nhân viên hộ lý xảy   vài năm .
Hiện tại vẫn còn quá sớm , liệu   Hoàng Thịnh  tiên  bệnh viện,  dẫn đến hiệu ứng   đổi thời gian xảy  ở kiếp  , kích phát thời gian sự kiện đến sớm hơn ?
Chính cô  khiến    nhập viện, nếu vì thế mà dẫn đến bi kịch cho một nữ hộ sĩ vô tội, chính giống như cái gọi là   g.i.ế.c Bá Nhân, Bá Nhân  bởi vì  mà chết, trong lòng cô chắc chắn chẳng thể nào yên  .
Đang mải suy nghĩ, cửa phòng bệnh của Yến Thiếu Ương bỗng mở . Yến Thiếu Ngu xuất hiện, thấy sắc mặt cô  , liền nhíu mày, vươn tay chạm nhẹ  trán cô, giọng trầm thấp nhưng lạnh nhạt:
"Làm  ?"
Cố Nguyệt Hoài giữ lấy tay , ánh mắt lướt nhanh qua phía phòng bệnh của Hoàng Thịnh,  cô lắc đầu:
"Không  gì,  thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/964.html.]
Yến Thiếu Ngu dõi theo ánh  của cô, ánh mắt thoáng vẻ suy tư nhưng  hỏi thêm.
Hai  bước  phòng bệnh. Yến Thiếu Ương vẫn   giường, nhưng tinh thần   hơn  nhiều. Có lẽ việc rời khỏi đại đội Liễu Chi khiến áp lực giảm bớt. Dù    cũng   cứu thoát, chẳng cần lo lắng về Lý Vệ Đông nữa.
Yến Thiếu Ương mỉm  gọi:
"Chị Nguyệt Hoài."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, hỏi thăm:
"Bác sĩ   khi nào  xuất viện ?"
Yến Thiếu Ương đáp:
"Có  . Ngày mai là  xuất viện."
Nga
Nghe , Cố Nguyệt Hoài  khựng :
"Nhanh  ?"
Yến Thiếu ương  khổ một tiếng, tự giễu : “Bác sĩ bảo   định , vốn dĩ chỉ là yêu cầu   giường để dưỡng bệnh, xuất viện về nhà cũng là giống  ,  một cái phế vật mà thôi.”
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》