Giọng  của   bình tĩnh nhưng cứng rắn:
"Đồng chí Điền, mặc dù cô mất trí nhớ,  cảnh cũng  đáng thương.    xin ,  chỉ  thể giúp cô tới đây. Sau , cô cần dựa  chính bản  ."
Điền Tĩnh ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe   , nhưng Tống Kim An vẫn  tiếp:
" sẽ  với bên công an giúp cô. Chờ khi sức khỏe cô hồi phục, cô nên tự   tự thú. Những chuyện khác   giúp  nữa. Mong cô bảo trọng."
Dứt lời, Tống Kim An xoay , mở cửa rời khỏi phòng bệnh mà  ngoảnh .
Cánh cửa khép , ngăn cách   giữa   và Điền Tĩnh.
Trong phòng, Điền Tĩnh sững sờ,  dám tin  những gì  xảy . Không gian tĩnh lặng đến mức  cô  cảm thấy lạnh lẽo.
Lồng n.g.ự.c cô  phập phồng dữ dội. Trong lòng cô  trào dâng nỗi tức giận, hận  thể lao  kéo áo Tống Kim An, chất vấn   tại   bỏ rơi .  lý trí  ngăn cản. Cô  hiểu, nếu  ,   sẽ càng   để ý đến cô .
"Bình tĩnh," Điền Tĩnh lẩm bẩm với chính . Cô   xuống giường, vùi đầu  đầu gối, suy nghĩ đối sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-truoc-mot-ngay/972.html.]
Một lúc lâu , khi ngẩng đầu lên, ánh mắt Điền Tĩnh   đổi. Lạnh lùng, sắc bén,    giống dáng vẻ điên loạn khi  mới tỉnh dậy.
Tống Kim An nghĩ như , chắc chắn là     gì đó với  .
Nga
Ánh mắt Điền Tĩnh trở nên độc ác. Nghĩ đến bản    nhận nhục phụ trọng ,  vẫn   tác dụng gì , cô  vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y  đầu gối.
Chẳng lẽ nữ phụ thì   con đường sống? Cô  mãi mãi  thể thoát khỏi cái bóng của nữ chính?
A , nữ chủ trọng sinh .  là  khó đối phó !
Từ lúc bắt đầu, cô  vốn  hề mất trí nhớ. Khi  đưa đến bệnh viện, thực sự cô   suýt chết, thậm chí trong những ngóc ngách sâu thẳm, những ký ức   cô  giam cầm , cô   gặp  Điền Tĩnh,  chỉ     , chỉ  cắm mặt  việc và phục tùng những yêu cầu của  nhà, một  phụ nữ ngốc nghếch chỉ  sống vì gia đình.
Vào khoảnh khắc , cô  đột nhiên nghĩ  một kế sách  thể ' rút củi  đáy nồi ', đó chính là giả vờ mất trí nhớ.
Cô  vốn luôn suy nghĩ  thế nào để  thể lợi dụng một nhát d.a.o  của Cố Nguyệt Hoài, nhất định  một đòn chí mạng khiến Cố Nguyệt Hoài  kịp xoay chuyển , lập tức  đẩy  nhà lao , vĩnh viễn  thể cản trở bước  của cô. Tuy nhiên, khi suy nghĩ kỹ , cô  nhận  rằng dù  gì  gì, tất cả chỉ là công cốc mà thôi.
《 Các bạn yêu quý , xin phép  phiền   1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện  xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn  nhiều . Yêu   !》