Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Dựng Nghiệp, Nuôi Đàn Con Thơ - Chương 12: Sớm muộn gì cũng phải mua

Cập nhật lúc: 2025-11-29 18:13:02
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là vợ thằng út cho đó." Tam tẩu .

Giờ cũng sắp sáu giờ , nhưng trời vẫn còn sáng. Dạo hơn sáu rưỡi mới tối hẳn.

Vậy nên tam tẩu lấy vải với bông luôn.

Chu Thanh Sâm là hiểu ngay: em dâu út nhờ may đồ. Anh ngạc nhiên hỏi:

"Cô chẳng tự may ? Sao chịu cho em hai cân đường đỏ để em ?"

"Cô may đồ cho tụi nhỏ. Đành nhờ em thôi." Tam tẩu  đáp.

tự tin về tay nghề của .

"Cô lấy vải với bông nhiều ... để may áo bông cho ba thằng Đại Oa á?" Chu Thanh Sâm thật sự bất ngờ.

"Dù cũng là ruột tụi nó. Mà năm nay đúng là ba đứa chẳng áo bông t.ử tế để mặc." Tam tẩu .

"Mẹ ơi... chừng nào con mới đồ mới?" Chu Ngũ Ni đống vải bông mà mắt đầy thèm thuồng.

Con bé thật lòng còn nghĩ: giá mà con của thím tư thì sướng mấy. Vì thím tư sống sung sướng thật. Đại Oa tụi nó chẳng cần nhặt phân bò để kiếm công điểm, cũng đồng lượm bông lúa, bông mì... suốt ngày chỉ lo chơi gì cho vui.

"Mẹ coi . May xong cho ba em nó vẫn còn dư. Mẹ còn để dành ít vải vụn nữa, tới lúc đó thêm vô một chút là đủ may cho con một cái áo bông mới." Tam tẩu  .

"Vậy may nhanh lên nha!" Chu Ngũ Ni mừng rơn.

Chu Thanh Sâm liếc cái bụng bầu của vợ, tặc lưỡi:

"Bụng em to mà cô còn nhờ em may đồ."

"Chính vì em đang bầu to, nên cô mới chịu cho em hai cân đường đỏ đó. Chứ thì nghĩ cô hào phóng hả?" Tam tẩu hừ nhẹ. "Lần nhờ em may đồ thu cho tụi nhỏ, tức bộ áo đang mặc đó, cô chỉ cho ba quả trứng thôi."

Hai cân đường đỏ Chu lấy, bảo cô giữ . Tam tẩu vì thế càng thấy ưng bụng.

Đường đỏ thời là thứ khan hiếm, mà tận hai cân, quý lắm chứ chẳng đùa.

Chu Thanh Sâm cũng thêm. Vợ thấy mệt, còn vui vẻ , thì cũng kệ.

Thời ai cũng tiết kiệm dầu hỏa vì mỗi tháng phát hạn, nên tối thường ngủ sớm.

Mới hơn tám giờ, cha Chu với Chu lên giường đất ngủ .

Mẹ Chu nhắc chuyện ban chiều:

"Hôm nay con dâu út còn mời một bát cháo trứng thịt nạc."

"Nó cho ăn thì bà ăn , còn nghĩ gì nữa." Cha Chu mệt rũ, đủ mười công điểm nên rã rời.

"Vải với bông nó đưa đều là loại . tưởng nó mua để may cho nó , ai dè đem may áo bông cho ba thằng nhỏ." Mẹ Chu tiếp.

Hôm nay bà , là vì trong làng bảo con dâu út  họp chợ, nên bà mới qua xem ba đứa nhỏ . Cũng vác về một bọc to đùng.

hai cân bông với chừng đó vải... đúng là cỡ một bọc lớn thật, chỉ là bà ngờ nó mua cho cháu nội.

"Dù gì cũng là ruột. Có tệ mấy thì tệ tới , tụi nó là thịt rứt từ bụng nó mà." Cha Chu lơ mơ đáp, mắt díp cả .

Ông cũng bực con dâu út, nhưng giờ nó chịu lo áo bông cho cháu, cho ăn cháo thịt trứng, thì thôi, chẳng còn gì để .

"Chỉ là tiêu tiền quá tay. Vải bông, trứng thịt, thêm hai cân đường đỏ. thấy nó rành chợ đen lắm , tháng nào con út gửi về chắc nó cũng chẳng để dành bao nhiêu. nhắc nó tiết kiệm thì nó còn bảo lắm chuyện." Mẹ Chu lẩm bẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-dung-nghiep-nuoi-dan-con-tho/chuong-12-som-muon-gi-cung-phai-mua.html.]

Cha Chu ngáy đều, rõ ràng ngủ mất .

Mẹ Chu cũng nữa, chậm rãi theo.

Mọi còn của nhà họ Chu cũng y như .

Còn bên , Lâm Thanh Hòa lăn qua lộn mãi mà chẳng ngủ .

Ngủ thế thì sớm quá . Mới hơn tám giờ leo lên giường, chứ nếu ở thời hiện đại thì giờ cuộc sống về đêm của cô còn kịp bắt đầu.

cũng đành nhập gia tùy tục. Phòng bên cạnh, hai đứa lớn ngáy khò khò, Chu Tam Oa còn nhỏ nên ngủ chung với cô.

Trước khi ngủ, Lâm Thanh Hòa còn bưng bát cháo trứng thịt nạc còn sót từ bữa tối, chế thêm nước sôi cho ấm lên chia cho ba em ăn sạch.

Đương nhiên khi ngủ, cô cũng tắm rửa cho cả ba đứa. Ba em nhà tắm xong là nước đen như nước rửa nồi, xong cô mới lùa chúng lên giường đất, đuổi ngủ.

Còn cô thì tranh thủ lúc trời chạng vạng mà lau rửa qua loa, chỉ tiếc là phòng tắm riêng, bất tiện đủ thứ.

giường, đầu óc nghĩ ngợi lung tung, chẳng từ lúc nào   . Nửa đêm còn bản năng của nguyên chủ lôi dậy, ôm từng đứa con dậy cho tè, để chúng khỏi tè dầm lên giường đất bắt cô giặt giũ dọn dẹp...

Vì tối qua ngủ quá sớm nên hôm , trời mới hửng sáng là Lâm Thanh Hòa tỉnh. Thấy ba thằng nhóc vẫn còn ngủ say, cô bèn tự dậy rửa mặt chải đầu .

Xong xuôi mới bếp lo bữa sáng.

Sáng nay cô nấu cháo. Không thịt nên chỉ là nồi cháo kê* đơn giản, nhưng ngoài cháo kê thì còn thêm hai cái bánh bao trắng.

Nghĩ đến bánh bao trắng, cô nhớ tới năm trăm cái đặt cọc ở quán bánh bao ngoài thị trấn, lòng đau như cắt...

Cháo nấu nhanh. Hai cái bánh bao trắng cũng hấp nóng, bốc khói thơm phức.

ngoài cửa gọi một tiếng, Chu Đại Oa với Chu Nhị Oa lập tức bật dậy, tự mặc quần áo, từ giường đất trèo xuống. Chỗ giường đóng sẵn hai khúc gỗ cao thấp khác bậc thang, nên hai đứa lên xuống cũng tiện.

Lâm Thanh Hòa thì phòng gọi Tam Oa dậy, lau mặt cho thằng nhỏ mới bế nó ngoài.

"Mẹ ơi, bánh bao trắng nữa nè!" Chu Đại Oa rửa mặt xong chạy ào tới, mắt sáng rỡ.

"Đi đ.á.n.h răng ." Lâm Thanh Hòa phất tay đuổi.

"Mẹ mua bàn chải cho con mà!" Chu Đại Oa kêu lên.

Thế là cô đành để nó ăn luôn, trong đầu bắt đầu tính toán xem chừng nào thì một chuyến nữa.

Hôm qua mới cả ngày, hôm nay mà vác mặt tiếp thì cũng quá. Chủ yếu là ba đứa nhỏ gửi cho ai. Từ làng trấn chỗ cửa hàng cung tiêu, tuy nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc hôm qua nguyên chủ vác chân tận huyện để mua vải với bông, nhưng từ đây trấn cũng mất hơn một tiếng đường bộ.

Không thì trong nhà vẫn còn ít thứ sắm thêm.

Kate

Thật nếu so với mặt bằng chung, đồ đạc trong nhà nguyên chủ thuộc dạng đủ đầy nhất nhì . trong con mắt của Lâm Thanh Hòa, thứ cần thiết vẫn còn nhiều lắm.

Nguyên chủ chỉ lo cho bản . Những thứ như bàn chải đ.á.n.h răng, chậu sành riêng để rửa chân thì chỉ . Bọn trẻ , chậu rửa mặt thì xài chung một cái.

Lúc còn nhỏ thì còn tạm, nhưng lớn thêm chút nữa là .

cũng mua, chi bằng mua sớm về dùng cho đỡ khổ.

Tuy tính sẵn là sẽ thêm một chuyến, nhưng Lâm Thanh Hòa cũng định ngay bây giờ, đợi thêm vài hôm nữa.

Vài ngày nữa, việc gặt hái trong làng là xong xuôi, tới lúc đó cô thể gửi Nhị Oa với Tam Oa bên nhà họ Chu nhờ trông giúp.

Còn Chu Đại Oa thì khỏi lo, nó thể tự lo tự chơi.

Bữa sáng là cháo kê, ăn kèm bánh bao bột mì trắng thơm nức. Nhân bánh bao đầy ụ: thịt, thêm chút trứng với cải thảo, đủ để bọn nhỏ coi như "món mặn" mà chan cháo ăn no căng bụng.

Loading...