Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Dựng Nghiệp, Nuôi Đàn Con Thơ - Chương 24: Một xu cũng chẳng chừa
Cập nhật lúc: 2025-11-30 14:38:35
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe cô chịu đổi, cô bán hàng và yêu đều thở phào nhẹ nhõm.
Hai bọn họ đúng là đang lo chuẩn chuyện kết hôn, tách hộ ở riêng.
“Sau than đốt hết, qua tìm vợ đó, nhớ kiếm cho ít than ngon ngon nha.” Lâm Thanh Hòa với thanh niên.
“Chuyện đừng để ai khác .” Người đàn ông gật đầu, dặn thêm một câu.
“Đương nhiên là , nhà còn ba thằng con trai nuôi, còn trông đống than của nữa đó.” Lâm Thanh Hòa .
Nói xong coi như chào tạm biệt, xách cái nồi với bao tải dứa trong tay, đạp xe mất, bảo cô bán hàng về trông quầy. Lâm Thanh Hòa thì gọi Chu Đông.
Vừa thấy cái lò than và hơn nửa bao than bên cạnh, Chu Đông choáng váng nữa.
Thím út nhà đúng là bản lĩnh thông trời, ngay cả lò than với than mà chỉ thành phố mới dùng, thím cũng xoay về!
Mà… mấy thứ tốn bao nhiêu tiền hả trời?
Giao dịch xong, cô bán hàng về đơn vị, Lâm Thanh Hòa chạy qua chợ đen một chuyến cho đủ thủ tục, tiện tay từ trong gian lấy cái nồi sắt hai quai kiểu cũ còn , dùng bao tải dứa bọc , để lên xe.
Ngoài còn một thứ linh tinh, như chậu rửa chân các kiểu, cô ghé cửa hàng bách hóa một vòng, mua cho ba đứa nhỏ mỗi đứa một cái mũ trùm, loại mũ hai cái vành che dài xuống, thể phủ kín tai cho khỏi lạnh cóng.
Chỗ tốn mất ba phiếu công nghiệp.
Phiếu công nghiệp vẫn còn mấy tờ, là Chu Thanh Bách gửi về. Lâm Thanh Hòa xem qua một lượt, bèn mua thêm len, chuẩn về đan áo len cho bọn trẻ.
Ban đầu cô còn định mua giày với tất, nhưng tất thì cần phiếu vải, giày giải phóng cần phiếu công nghiệp. Số phiếu vải với phiếu công nghiệp còn đều đổ hai vỏ chăn to với mấy cái mũ, len sợi, giờ là sạch bách.
Có điều còn cả một cây vải , giày tất đều thể tự .
“Tiểu Tây giày với đan tất ?” Lâm Thanh Hòa hỏi.
Đồ đạc cơ bản mua gần đủ, hai cô cháu chia mỗi một cái bánh bao trắng, chuẩn lên đường về. Lần mỗi chỉ ăn một cái.
“Biết ạ.” Chu Đông ăn cái bánh bao trắng ngon nhất cuộc đời , hỏi liền vội gật đầu.
“Vậy chắc nhờ Tiểu Tây giúp một tay , cho Đại Oa nhà thím với hai đứa em mỗi đứa một đôi giày, thêm hai đôi tất.” Lâm Thanh Hòa .
“Không thành vấn đề , em hết. Có cần luôn quần áo ạ? Em gái con cũng may đó.” Chu Đông thêm .
“Quần áo thì để thím cả tụi nó là , chị cũng đang rảnh.” Lâm Thanh Hòa . Dù cô cũng sẽ trả công đàng hoàng, chuyện sai .
Lúc về đến nhà gần bốn giờ chiều, Lâm Thanh Hòa mệt rã rời như sắp rụng chân.
Dỡ đồ xuống, cô cho Chu Đông nhà uống ngụm nước, để về nghỉ.
Mẹ Chu với mấy đứa nhỏ đều ở nhà, chắc đang ở bên nhà chính họ Chu, hôm nay đội sản xuất giao công lương, cả làng rảnh rang.
Ngày mai là ngày lớn chia lương thực.
Tuy mệt gần c.h.ế.t, Lâm Thanh Hòa vẫn ráng một phân loại hết đống đồ, từ trong gian lấy một cái nồi đất kiểu cũ.
Bây giờ lò than , hầm cái gì cứ bỏ thẳng vô nồi đất là .
Chăn bông to cũng mang phòng, thêm hai tấm đệm bông nữa.
Nhân cơ hội , Lâm Thanh Hòa lôi ít thứ, ví dụ lấy thêm một con d.a.o thái mới, tính hỏi thử xem Chu mua , cần phiếu công nghiệp.
Còn chuyện đem biếu luôn cho Chu thì thôi, vỡ nhân thiết mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-dung-nghiep-nuoi-dan-con-tho/chuong-24-mot-xu-cung-chang-chua.html.]
Dao nhà Chu hình như lưỡi mẻ mấy chỗ, nếu cô nhớ lầm.
Những vật tư khác thì cô gom hết phòng , riêng chậu rửa chân, cốc tráng men các loại thì mang đặt đúng chỗ chúng nên ở.
Nhiều đồ , nhưng bày qua cũng thấy khủng khiếp lắm.
Có điều đường về, hai kéo cả một xe đồ cồng kềnh, ít trông thấy, nhất là cái cảnh bao lớn bao nhỏ chất đầy xe kéo.
E là gom cả mấy nhà trong thôn cũng chắc mua nhiều bằng nửa cô kéo về!
Dân cả thôn mà trợn tròn mắt, ánh mắt cô gần như thẳng : con dâu út chắc là đem tiền Chu Thanh Bách gửi về đốt sạch còn một xu !
Bên nhà chính, Chu tin, nhất là đoạn bảo chở đầy một xe hàng về, tim bà như ai cấu cho đau nhói.
“Đi, về nhà mày coi xem mày vác những thứ trời ơi đất hỡi gì về!” Mẹ Chu dắt Nhị Oa với Tam Oa, hầm hầm kéo thẳng về sân nhà Lâm Thanh Hòa.
Đám chị dâu cũng , giờ việc gì , Chu đại tẩu với Chu nhị tẩu liền lục tục theo.
Chu tam tẩu thì chả buồn hóng, dù đồ mua về cũng tới lượt nhà cô.
Giờ trong đầu cô chỉ nghĩ nhanh nhanh xong quần áo cho bọn nhỏ, tranh thủ may cho con gái một cái áo bông, tối qua ngủ cô thấy lạnh .
Tay nghề Chu tam tẩu nhanh, hôm nay thì kịp, nhưng sáng mai chắc chắn thể xong áo bông của Nhị Oa.
Nhà họ Chu một cái máy khâu, là lúc Lâm Thanh Hòa tách hộ ở riêng, Chu tức quá, dùng phần tiền và phiếu còn c.ắ.n răng mua về cho nhà chính.
Có máy khâu, tốc độ may đương nhiên nhanh hơn nhiều, chỉ là xử lý bông lót tốn công, nếu còn lẹ hơn.
Nói chuyện tới lúc Chu bế Nhị Oa, dắt Tam Oa với Chu đại tẩu, Chu nhị tẩu sang đến nơi, trong nhà Lâm Thanh Hòa đồ đạc cũng cô dọn gần xong .
“Mẹ, bà nội mua cả một xe đồ chở về đó hả?” Nhị Oa láu cá chạy tới ôm chân cô, mở miệng là hỏi.
Vừa thấy Chu dẫn Chu đại tẩu, Chu nhị tẩu kéo qua nguyên một tốp, Lâm Thanh Hòa đoán tám phần, chỉ nhàn nhạt :
“Cả một xe mà một xe, quá lên thôi, gì nhiều dữ .”
Mẹ Chu đảo mắt một vòng, đúng là thấy bao nhiêu thứ bày , trong lòng theo bản năng thở phào một chút.
Ngay lúc đó, Chu nhị tẩu trông thấy cái lò than trong bếp, trợn tròn mắt hét lên:
“Trời đất ơi, em dâu út, cô lấy cái lò than , mà ngay cả lò than cô cũng giành về nhà ?”
“Lần lên huyện, nhờ để cho, đợt tiện đường chở về. Còn hơn nửa bao than nữa, cũng vì mấy thứ đó nên lúc chở về trông mới giống là nhiều thôi.” Lâm Thanh Hòa thản nhiên giải thích.
Kate
“Trong nhà bếp lớn mà!” Mẹ Chu đến đây là tim gan đau nhói, đau giùm cho con trai. Lò than là đồ nhà thành phố dùng đó, đem về cho con dâu út, đổi bao nhiêu tiền!
“Bếp lớn bất tiện lắm, lò than mùa đông dùng mới tiện, để trong phòng, cả nhà cũng ấm hơn nhiều.” Lâm Thanh Hòa .
Tiền tốn bao nhiêu đây!
Câu Chu , nhưng Chu đại tẩu với Chu nhị tẩu đều hiểu rõ.
“À đúng , chị dâu cả , em thấy chị may áo cho Đại Nhi với Nhị Nhi lắm, chị rảnh , may giúp Đại Oa với hai đứa em nó mỗi đứa thêm hai bộ áo quần giữ ấm bên trong nhé?” Lâm Thanh Hòa sang hỏi Chu đại tẩu.
“Cô còn vải ?” Chu đại tẩu sửng sốt hỏi.
“Có chứ.” Lâm Thanh Hòa gật đầu, phòng, lấy vải cắt sẵn một chút, chừa riêng một phần định đưa cho Tiểu Tây giày với tất cho ba đứa nhỏ, phần còn bế ngoài.
“Chị giúp em may cho tụi nhỏ mỗi đứa hai bộ, cứ chừa dài một chút là , cần quá dài . Số vải còn coi như tiền công cho chị, chắc cũng đủ để chị may cho Tiểu Chu Dương hai bộ đồ giữ ấm bên trong đó.” Lâm Thanh Hòa .
Quần áo giữ ấm bên trong, mùa xuân thể mặc riêng, mùa đó coi như khỏi may thêm. Còn đồ mùa hè thì vẫn may hai cái, nhưng chuyện đó để hè tính, bây giờ còn sớm.